HOÀNG ĐÌNH - Trang 979

Có người không hiểu hỏi.

- Ha ha, lực núi sông của bọn họ cũng phải thông qua tu hành dung hợp

mới có thể sử dụng, hơn nữa bọn họ chỉ có thể dựa vào việc tự lĩnh ngộ lực
lượng núi sông, hình thành thuật pháp. Còn chúng ta chỉ cần pháp lực đạt
mức cơ bản là bắt đầu tu luyện pháp thuật, trực diện đại đạo, có điều đến
cuối cùng lại chỉ có một bộ phận thiểu số tu được thành pháp thuật chân
chính.

Khi đạo nhân giải thích, con sông sương đột nhiên xuất hiện một màn

sương đỏ.

Có người kinh ngạc nói:

- Không ngờ Mộc Chân kia lại vẫn còn sống.

Lập tức có người tiếp lời:

- Mộc Chân kia không phải người thường đâu. Nghe đồn khi hắn sinh ra

thì ánh sáng đỏ đầy trời, hương thơm tỏa khắp phòng. Vừa sinh ra hắn đã
có chín chấm son trên đỉnh đầu, sau lại được Độ Trần tự thu làm đệ tử.

Đột nhiên lại có người nói với đạo nhân có tướng mạo uy nghiêm kia:

- Chân nhân, ngài nhất định có cách nhìn được bên trong sương mù chứ?

Đạo nhân cười ha ha, lấy từ trong ngực áo ra một cái gương màu xanh,

mặt gương mở ảo, phía sau khắc hình hoa cỏ cá chim. Đạo nhân tung cái
gương lên trời, miệng đọc những câu thần chú trúc trắc. Cái gương kia theo
đó biến hóa, hóa thành một cái gương trong vắt thật lớn, trong gương hiện
rõ cảnh tượng trước miếu Hà Bá.

Trước miếu là thi thể, máu tươi nhuộm đỏ mặt đất. Cô gái áo đỏ tên

Hồng Trần nằm trên đất. Đóa sen trắng trong tay Mộ Dung đang tỏa ra một

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.