HOÀNG ĐÌNH - Trang 990

chịu bỏ qua?

Bạch Nham khoác áo bào xám trắng khoanh chân ngồi trên mặt đất, trên

đùi là một cây đàn bằng đá cũng màu xám trắng. Năm ngón tay y lướt qua
năm dây đàn đá, dây đàn vẫn đứng im, mà những âm tiết phức tạp đã vang
vọng trên bầu trời.

- La Phù Ly Trần, lĩnh giáo Cầm Ma đại pháp.

Đột nhiên một giọng nói lành lạnh vang khắp đất trời, đồng thời trong

những âm tiết hỗn loạn của tiếng đàn đó, một tiếng kiếm ngân khẽ vang
lên. Tiếng đàn biến ảo, lại không làm tiếng kiếm ngân này xáo trộn, còn
như càng làm tăng thêm ý sát phạt trong tiếng đàn.

Một ánh kiếm như xuất hiện từ chín tầng trời lao xuống, càng thêm

ngưng thật, càng thêm chói mắt so với tia kiếm hiện ra trong tấm gương
trên khoảng không Tú Xuân loan. Âm thanh xuất hiện, kiếm đã hạ xuống.
Khi âm thanh chưa tan hết, kiếm đã đâm tới đỉnh đầu Bạch Nham.

Bạch Nham lại không ngẩng đầu lên, nhưng tiếng đàn đột nhiên nặng nề,

thanh kiếm kia như bị đánh mạnh một cái, sượt qua bên tai y phóng đi, còn
cắt đứt vài lọn tóc lòa xòa của y, làm chúng tán loạn tung bay theo gió.

Ly Trần đứng thẳng người trên mây trắng, ánh mắt sáng ngời, một tay

cầm hồ lô rượu, một tay dùng ngón tay làm kiếm vạch vài đường cực nhanh
trên không trung. Thanh kiếm kia như được ngón tay điều khiển, sau khi
sượt qua mặt Bạch Nham thì nhanh chóng vòng lại, thẳng hướng cắt vào
sau gáy gã.

Thanh thế một kiếm này kém hơn kiếm trước nhiều, nhưng tốc độ lại

nhanh hơn hẳn, có một loại cảm giác như gió rét len qua khe cửa tiến vào
căn phòng, quỷ bí mà băng lạnh.

-----oo0oo-----

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.