HOÀNG GIA TIỂU KIỀU PHI - Trang 1157

Vào thời khắc hết ngày 15/8, vừa sang ngày 16/8, mất hết một ngày vật

vã, rốt cục Di Cùng hiên nghênh đón tiếng trẻ con khóc vang dội.

"Chúc mừng Hoàng thượng, chúc mừng Hoàng thượng, Hi Dung Hoa

sinh một tiểu hoàng tử khỏe mạnh." Bà đỡ vui mừng cười đến không nhìn
thấy mắt, ôm đứa bé ra ngoài phòng báo tin mừng.

Tiêu Kỳ vui mừng, cúi đầu nhìn đứa bé được bà đỡ bế trong lòng một

cái, rồi lập tức hỏi: "Hi Dung Hoa thì sao? Sao lại không nghe thấy tiếng
của nàng?"

Nụ cười trên mặt bà đỡ cứng đờ, nhưng cũng lập tức cười trả lời: "Bẩm

hoàng thượng, Hi Dung Hoa chủ tử mệt mỏi quá độ đã ngủ rồi. Nhưng
người vẫn ổn, mẫu tử bình an."

Lúc ấy Tiêu Kỳ mới thở phào nhẹ nhõm, đang định nhấc chân đi vào

xem một chút lại bị hoàng hậu kéo tay lại, vừa cười vừa nói: "Hoàng
thượng, người xem tiểu hoàng tử thật đáng yêu." Vừa nói xong, nàng ta bế
đứa bé trong tay bà đỡ, cúi người thơm lên má một cái khẽ nói: "Trong
phòng còn phải dọn dẹp một chút, Hoàng thượng chờ chút nữa hãy vào thì
hơn."

Vẻ mặt Tiêu Kỳ mang theo chút lúng túng, nắm tay che miệng ho nhẹ

một tiếng, kín đáo gật đầu không để lại dấu vết, ánh mắt lại nhìn vào mặt
con trai. Khuôn mặt nhỏ nhắn nhăn nhíu, lúc ấy cũng không thể nhìn ra
giống ai nhưng mọi người xung quanh đều kêu lên đứa bé giống hắn. Tiêu
Kỳ thì thật không nhìn ra.

Có điều lúc mới sinh, Ngọc Trân cũng như vậy. Chỉ vài ngày sau thì nhìn

sẽ hồng hào xinh xắn hơn, cho nên Tiêu Kỳ không hề cảm thấy con mình
xấu hay ghét bỏ. Rất nhiều tiếng nói nhắc đi báo tin mừng cho thái hậu .
Trong phòng sinh mọi người đi tới đi lui, bận rộn dọn dẹp, đốt hương …,
bà đỡ bên cạnh còn vừa cười vừa nói: "Nô tỳ đỡ đẻ qua bao nhiêu lần, thấy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.