HOÀNG GIA TIỂU KIỀU PHI - Trang 1412

khỏi vui thích lên, giơ ngón trỏ chọc chọc vào ngực hắn, "Thiếp còn đang
nghĩ, không biết lần này người trở về có thêm một muội muội không đấy?"

Tiêu Kỳ nghe vị kia nằm trong lòng mình mà thẩm vấn quang minh

chính đại, cây ngay không sợ chết đứng như thế, không khỏi bật cười ra
tiếng. Trong hậu cung này hoàng hậu cũng không dám hỏi hắn như vậy.

"Là ai nói không được phép mang về."

"Ưh? Không mang về ý là không có, hay là có mà không mang về nhỉ?"

Tự Cẩm nhíu mày, hơi nhỏm dậy, chống tay vào ngực hắn, đôi mắt đánh
giá cẩn thận nét mặt hắn như thể muốn tìm ra câu trả lời.

Tiêu Kỳ buồn bực cười, "Còn có tâm tư ghen sao, xem ra vẫn là ta chưa

cố gắng hết sức đây."

Tự Cẩm: ...

Lườm một cái, Tự Cẩm nằm trên ngực hắn, mày chau lên nói a: "Thiếp

đang nói chính sự với người đâu."

"Đây chính là chính sự mà." Tiêu Kỳ cười sảng khoái, chuyện nàng chú

ý vĩnh viễn chỉ trong vòng ba thước xung quanh hắn.

"Không cho cười."

Tiêu Kỳ cười đến nỗi ngực rung lên.

Tự Cẩm: Cười cái r.. đó!

"Trẫm đi chuyến này không phải là du sơn ngoạn thủy mà là đi làm

chính sự. Ngày đêm đều phải xử trí công vụ, nào có lòng dạ mà nghĩ tới
tình yêu trai gái."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.