HOÀNG GIA TIỂU KIỀU PHI - Trang 1638

trai thiếp kìa. Gần dây con trai người rất thích nói chuyện, thích khoe
khoang chính mình, nghe được câu gì cũng muốn học nói theo, thật sự là
cười chết người. Mới học đi chân đã muốn chạy, kết quả chân trái tự mình
đá vào chân phải té lên té xuống. Tiểu tử này cũng rất gan lì, không khóc
một tiếng nào, tự mình đứng lên tiếp tục chạy..."

Nhắc đến chuyện của con, Tự Cẩm lại giống như một bà mẹ bình

thường, một chuyện cũng có thể nói đi nói lại không biết chán, trong ánh
mắt chỉ tồn tại con của mình. Tiêu Kỳ cầm một quyển sách ở trong tay, vừa
nghe Tự Cẩm nói vậy thì nói theo: "Con trai không thể nuông chiều, cứ để
con tự đứng lên mới tốt, nàng làm rất đúng."

"Cũng may tiểu tử khỏe mạnh chắc nịch chứ không yếu ớt." Tự Cẩm vừa

cười vừa nói, nếu gặp phải đứa bé mít ướt cũng là chuyện rất đau đầu, đánh
thì mình đau lòng, không đánh thì lại sợ không dạy được con. Cho nên
chính Tự Cẩm cũng cảm thấy, đứa con trai này tính tình rất tốt.

Lúc ăn trưa, tiểu tử chạy tới, vào cửa nhìn thấy phụ hoàng của mình ở đó

thì vươn tay ra đòi bế, không bế không hạnh phúc.

Chơi với con trai một lát, lại ăn trưa với hai mẹ con, buổi chiều Tiêu Kỳ

mới sang Sùng Minh Điện.

Tự Cẩm đọc sách dỗ Dục Thánh ngủ, đọc mười mấy trang thì bé nghiêng

đầu nhỏ ngủ say. Cầm lấy chăn mền đắp lên cho con. Cuối năm nàng cũng
bận nhiều việc, cũng nghĩ tới còn mấy việc phải sai người đi làm. Nhưng
nhìn cont rai ngủ say, mắt nàng cũng nhíp lại, ngáp lên ngáp xuống. Suy
nghĩ một chút dứt khoát ngả đầu đi ngủ.

Có chuyện gì thì tỉnh ngủ mới nói đi.

Vừa ngủ, đợi đến khi tỉnh lại thì sắc trời bên ngoài cũng đã tối đen. Trên

giường cũng không thấy con trai đâu, Tự Cẩm vội vàng ngồi dậy gọi người.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.