HOÀNG GIA TIỂU KIỀU PHI - Trang 2176

Tần tướng gia đi xe hắn ta, làm sao hắn ta có thể lấy tiền chứ?

Đó chính là thanh thiên đại lão gia, không biết rõ đã làm bao nhiêu

chuyện vì dân chúng, lý nào lại thu tiền này.

Người hầu kia sững sờ nhìn đồng tiền trong tay, một hồi lâu mới cười đi

vào cửa, thấy tướng gia bèn kể lại chuyện một lần.

Tần Tự Xuyên nghe vậy, trên mặt nhuốm một vẻ ấm áp.

Nước ổn dân an, thiên hạ giàu có, mới có dân chúng miễn tiền đi xe chứ.

Đúng là thịnh thế.

Ở phủ Giang Ninh, mỗi ngày trở nên yên tĩnh thanh thản.

Mỗi ngày điều hắn thường làm nhất chính là cầm trong tay một quyển

sách, ngồi ở dưới cây ngô đồng trong sân ngẩn người. Nghe âm thanh cuộc
sống bên láng giềng liên tục vọng sang, ngày trôi qua bình yên không gợn
sóng.

Mấy ngày đầu hắn trở về, không ngừng có người tới cửa thăm hỏi, mặc

dù hắn từ quan quy ẩn, cũng không thiếu người đến đây.

Trước cửa thường xuyên có cả đống rau dưa, thịt cá, dưa và trái cây tươi

xanh không biết là ai đưa tới.

Hẳn là của những người dân rất tin yêu hắn.

Về sau hắn không thể không viết một hàng chữ ở cửa, mong mọi người

đừng tặng đồ hay thăm hỏi, để hắn lẳng lặng sống qua ngày.

Cứ thế nửa tháng sau, cuộc sống của hắn thật sự dung nhập vào dân

chúng Giang Ninh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.