HOÀNG GIA TIỂU KIỀU PHI - Trang 2183

Tần Tự Xuyên sững sờ, chưa từng có người nào dám gọi thẳng tên hắn

thế này, trừ nàng.

Nàng vốn không kiêng nể gì cả gọi thẳng tên mình như vậy, cây ngay

không sợ chết đứng, từ trước đến nay không biết khiếp sợ. Cho dù nàng
phạm sai lầm cũng có cách làm tăng dũng khí cho mình mười phần.

Bên ngoài người hầu tính đi ngăn cản, ngoài sân náo loạn lên.

Tần Tự Xuyên bước nhanh ra ngoài, "Các ngươi lui ra."

Mấy người hầu kia sững sờ, nhưng vẫn khom người lui xuống.

Ngoài cửa viện, một nữ nhân mặc váy màu hồng phấn đứng đó, dáng

người hiên ngang, xinh đẹp, đôi mắt tràn đầy lửa giận nhìn hắn.

Trái tim trong ngực nhảy lên thình thịch, Tần Tự Xuyên cố nén hơi thở

của mình chậm rãi đi qua, nhìn nữ nhân kia cực kỳ cung kính hỏi: "Xin hỏi
cô nương có chuyện gì, nếu không có gì mà gọi to tên người khác như thế
thì quả là thất lễ."

"Chàng..." Nữ nhân nghe vậy trong mắt mang theo vài phần ủy khuất,

dậm chân một cái, hỏi: "Chàng có nhặt được cây quạt của ta không?"

Tần Tự Xuyên gật gật đầu, "Có."

Trong mắt nữ nhân mắt hiện sự chờ mong, "Vậy chàng có nhìn thấy chữ

trên mặt quạt không?"

"Có thấy."

"Chàng... chàng cũng không muốn nói gì ư?"

"Nếu cô nương muốn lấy về, ta liền đưa cho cô là được."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.