HOÀNG GIA TIỂU KIỀU PHI - Trang 478

chỉnh. Hai người sóng vai nằm xuống. Người bên cạnh vỗ nhè nhẹ vai
nàng, giọng nói dịu dàng, "Trẫm ở bên nàng, ngủ đi. Chăm sóc cơ thể thật
tốt, sau này mới có thể sinh long nhi cho trẫm, nhận một tên chữ thật hay."

Mặc dù trong lòng Quý phi còn hơi nghi hoặc, nhưng nghe hoàng đế nói

vậy trong lòng rất vui, nàng ta vẫn luôn hy vọng mình có thể sinh một đứa
con trai. Khi nàng sinh Ngọc Trân thì không được thuận lợi, cơ thể cũng
mất sức và tổn hại sức khỏe. Tối qua Hi Uyển Nghi nhận sủng làm cho
nàng ta cảm thấy rất tức giận, hạ quyết tâm phải đòi lại công bằng. Nhưng
Hoàng thượng vì nàng ta suy nghĩ như thế, sao nàng ta có thể làm chuyện
không biết xấu hổ quyến rũ hoàng thượng được. Huống chi đây cũng là tâm
ý và quan tâm của hoàng đế đối với nàng. Nghĩ đến đó, quý phi nhẹ nhàng
xích người lại gần hoàng đế, yên lòng nhắm mắt lại.

Tiêu Kỳ nghe người bên cạnh dần dần thở đều đặn, nét tươi cười trên

mặt cũng dần dần biến mất, mí mắt khép lại che kín đôi mắt đen láy sâu
không thấy đáy.

Ngày hôm sau, khi quý phi tỉnh lại, người bên cạnh đã sớm không còn

bóng dáng. Nét mặt nàng ta hơi trầm xuống bèn gọi người vào, "Hoàng
thượng đi khi nào, sao không gọi Bản cung dậy?"

Đại cung nữ Nhạn Nhu liền vội vàng tiến lên nói: "Hoàng thượng phải

lâm triều, trời chưa sáng đã đứng dậy, cố ý sai nô tỳ không được quấy nhiễu
nương nương nghỉ ngơi, bên Hoàng hậu nương nương cũng đã miễn thỉnh
an cho chủ tử."

Mày Quý phi nhướn lên, trên mặt lúc này mới lộ ra vui vẻ, rốt cục Hoàng

thượng đối với nàng vẫn khác.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.