tâm, chúng ta vạn lần không dám quên quy củ, tuyệt đối không dám gây
chút phiền toái nào cho chủ tử."
Ngọc Tú cũng vội vàng tỏ thái độ. Có hai người này dẫn đầu, trong lòng
Diện Mi cũng nhẹ một hơi, "Hai người chịu khó giám sát chặt chẽ chỗ này,
ta đi hầu hạ chủ tử, có chuyện thì báo hiệu ngoài cửa cho ta."
Kim Chức Ngọc Tú vội vàng gật đầu, Diện Mi xoay người rời đi. Nàng
ta vừa đi, những người còn lại đều nhìn sang hai người Kim Chức Ngọc
Tú. Kim Chức trầm ổn, Ngọc Tú hoạt bát, Kim Chức nhìn Ngọc Tú một cái
rồi mới chậm rãi nói: "Mọi người đều nghe rõ lời Diện Mi tỷ tỷ nói rồi, ai
phải làm gì thì cứ việc đó làm, nhưng không cho phép một người đơn độc
ra ngoài. Nếu ai muốn đi ra ngoài nhất định phải tới chỗ ta thông báo một
tiếng, ta nghĩ mặc dù các ngươi có thì đi qua báo một tiếng cũng không mất
thời gian gì. Chủ tử chúng ta là người tốt nhưng chúng ta làm nô tài, không
thể bởi vì chủ tử tốt tính liền lười nhác, không có quy củ được."
Mọi người câm như hến, Kim Chức nói hai câu liền phân công công
việc, kêu tất cả mọi người tản ra, nên làm gì thì làm. Nàng ta và Ngọc Tú
lấy xiêm y của chủ tử trong lò sấy hương, một tiểu cung nhân vộ vàng
mang bình đồng đến, bên trong đổ đầy nước nóng, giúp Ngọc Tú ủi xiêm y.
Trong phòng lại bận rộn bình thường như cũ, Kim Chức mới khẽ thở
phào nhẹ nhõm. Vừa nãy nàng ta nghe một câu, hình như là tiểu công chúa
bên Quý phi kia không ổn lắm. Nàng ta hầu hạ trong cung đã lâu nên biết
chuyện này ý vị như thế nào. Tiểu công chúa không tốt, nếu thật sự không
có đại phúc khí, không có duyên ở trên đời này thì không biết chừng sẽ xảy
ra chuyện gì nữa.
Tiểu công chúa không tốt, trước đó Hoàng hậu nương nương cũng tra xét
rồi. Nhưng cuối cùng bị trị tội lại là người của Quý phi nương nương,
khẳng định Quý phi oán hận chất chứa. Lần này nếu là tiểu công chúa có
chuyện... Chỉ sợ bên Quý phi kia chưa chắc không thừa cơ hội phản kích,