HOÀNG GIA TIỂU KIỀU PHI - Trang 820

"Nàng ta vốn đã không ưa ta, nhiều thêm một lần cũng không có gì."

Hiện giờ Tự Cẩm cũng không đủ sức lực đối chọi với Quý phi, vị phần
không thể nâng cao hơn thì nói gì cũng uổng công. Cũng may Tiêu Kỳ đối
với nàng ân sủng ngày một sâu hơn, do đó mấy người kia cũng không dám
công khai làm khó. Cùng lắm là nói mấy lời chướng tai khó nghe, chút tấn
công đó không đủ khiến Tự Cẩm đã luyện mày dạn mặt dày phải sợ hãi.

Điều Tự Cẩm đắc ý nhất là, Tiêu Kỳ không lật thẻ bài vị phi tử nào, có

tới cũng là đi thăm. Nếu như vậy mà nàng còn ghen, vậy thì cũng thật
không đúng. Dù sao người khác đều cho rằng vì chuyện lần trước mà Tiêu
Kỳ tức giận, do đó lúc này muốn đối tốt với nàng để đền bù tổn thất. Sự
hiểu lầm tốt đẹp như vậy, nàng không điên mà đi giải thích.

Dù sao người như Tiêu Kỳ kia, tuyệt đối sẽ không vì lý do này mà không

sủng hạnh người khác, nhất định là có lý do khác. Hắn không nói, mình
cũng không chủ động hỏi. Có những chuyện nếu hỏi thì cục diện sẽ thay
đổi.

Hai người nói chuyện chưa được vài câu, Tiêu Kỳ đã sải bước đi vào. Tự

Cẩm vừa ngẩng đầu lên nhìn, thấy trên bờ vai hắn còn vương mấy hạt
tuyết, "Tuyết rơi sao?" Nói rồi liền đi qua vỗ bông tuyết trên người ngắn,
lại sai người lấy xiêm y để thay đổi.

Tiêu Kỳ không cho Tự Cẩm lại gần, "Nàng cứ ngồi đó đi, ta ngược gió

đạp tuyết tới đây trên người còn hơi lạnh."

Tự Cẩm cũng nghe lời ngồi lại. Giữa mùa đông ai không sợ lạnh chứ,

cười mỉm nhìn Vân Thường mang xiêm y tới, đặt trên bàn rồi lui ra ngoài.
Tiêu Kỳ tự mình cầm xiêm y đi ra sau tấm bình phong thay, đến khi trở ra,
Tự Cẩm đã tự tay ngâm trà chờ hắn.

Hoa mai tươi rói mới hái trong ngự hoa viên, ngâm trà hoa mai, nâng ly

trà lên đầy mũi toàn là hương hoa mai, người dựa gối mềm, thư thái nhiều

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.