HOÀNG GIA TIỂU KIỀU PHI - Trang 996

Người quyết định buổi tối trở về khuyên bảo Tiêu Kỳ, vừa mới bước vào

chính điện Di Cùng hiên, thì đã được Tự Cẩm hỏi han ân cần, ôn nhu tri kỷ,
quan tâm đầy đủ thăm hỏi một trận. Lại bị một bàn cao lương mỹ vị chặn
miệng, đợi đến khi ăn cơm xong lại bị kéo lên giường...

Tóm lại một lời khó nói hết. Sáng hôm sau lúc rời đi mới nhớ tới tối qua

muốn làm gì. Định nghiêm mặt nhắc nhở vài câu, nhấc màn lên liền nhìn
thấy cô gái nhỏ đang ngủ say. Lặng yên yên lặng, lại thả rèm xuống, tính
chờ buổi trưa trở về lại nói.

Tiêu Kỳ đi không bao lâu, Tự Cẩm liền bị Vân Thường gọi dậy. Hôm

nay thái hậu thiết yến, tuyệt không có thể qua loa. Chậm trễ là không thể
được.

Tự Cẩm buồn ngủ mơ màng bị gọi dậy, rửa mặt chải đầu thay quần áo,

trang điểm một phen cuối cùng cũng tỉnh táo đôi chút. Nhìn trong tay Diện
Mi là một thân váy màu hồng phấn đậm, Tự Cẩm hơi nhíu mày, "Váy này
quá rực rỡ, đổi cái khác đi." Ở trước mặt thái hậu ăn mặc xinh đẹp như thế,
không phải là muốn nổi bật khiến người ta càng thêm ghét bỏ sao?

Tự Cẩm tự mình chọn một chiếc váy màu xanh lá cây. Bộ váy này tiện

dụng ở chỗ không cần mang thắt lưng nên vừa vặn che được bụng nàng, đỡ
phải làm người ta ghen tị. Tóc búi gọn kiểu bình thường, suy nghĩ một chút
lấy ra một cây trâm hoa thạch lựu trong hộp trang sức, bằng bạc khảm
ngọc, không có chút nào chói mắt. Ngược lại có cảm giác trầm tĩnh, Tự
Cẩm cảm thấy vô cùng hoàn mỹ.

Trên lỗ tai đeo một chuỗi trân châu kết thành, vừa không quá nặng, lại

không nổi bật, rất hợp. Trừ những thứ đó, Tự Cẩm cũng không đeo thêm
bất kỳ trang sức nào. Soi gương xem kỹ một hồi, Tự Cẩm cảm thấy không
thể tốt hơn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.