HOÀNG HÀ QUỶ QUAN - Trang 102

không thể giải thích, tôi khẽ nhìn lướt qua, không biết nội dung cụ thể hàm
chứa bên trong là gì.

Thiếu Gia nhìn đến xuất thần, ngón tay vẫn lướt tới lướt lui trên những

hình điêu khắc. Tôi nhìn gã giống như mới phát minh ra một cái gì mới,
cảm thấy buồn cười trong lòng, những lúc ở cùng tôi gã thường xuyên như
vậy, sau một hồi lâu sẽ giả bộ thông hiểu, miệng đẩy phun phân.

Gã đi tới một bức phù điêu trước mặt chiếu đèn pin vào để tôi nhìn đồ

vật bên trong, chỉ thấy trên mặt tường vẽ một số người đang dùng nón lá
múc bùn dưới sông, đây cũng chính là hình ảnh hoạt động thanh ứ lòng
sông mỗi khi Hoàng Hà cạn nước của dân bản xứ. Ở giữa bức vẽ là hình
dạng một cái thạch đài lộ ra quá nửa trên bùn cát, rất nhiều người vây
quanh cái quan tài này, vẻ mặt vô cùng kinh ngạc.

Thiếu Gia thấy tôi xem hình có thể hiểu liền kéo tôi đi qua nhìn một

bức phù điêu khác, tôi nhìn theo ánh mắt của gã, trên bức phù điêu này là
hình quan quách được đào lên, lộ ra một cái bóng, bóng dáng nằm phía
trong quan quách, giống như người lại tựa hồ như không phải người. Bức
phía dưới là hình ảnh vật này đang rời khỏi quan tài đi về phía một người
bằng một loại tư thế vô cùng quỷ dị.

Tôi nhìn động tác của người kia lại giống y như động tác “sờ một cái”

của Đan Quân trước khi chết, cảm giác toàn thân bắt đầu toát mồ hôi lạnh.

Nhìn tiếp xuống bức họa phía dưới, tất cả mọi người đều biến thành

xác chết nằm trên mặt đất, trong hình chỉ còn lại duy nhất cái quan tài kia.

Thiếu Gia chỉ miệng gã để tôi nhìn, tôi phán đoán đọc khẩu hình của

gã: “Hình như là một loại cảnh cáo?”

“Mê tín.” Tôi đáp: “Làm quái gì có ác quỷ.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.