HOÀNG HÀ QUỶ QUAN - Trang 103

Thiếu Gia quay đầu nhìn tôi, miệng mấp máy: “Không phải Đan Quân

đã chết rồi sao?”

Tôi nhớ tới biểu cảm trên thi thể Đan Quân, không khỏi khẽ rung

mình chửi: “Đừng có làm loạn suy nghĩ của tôi, cẩn thận tôi cho anh một
đấm bây giờ”.

Thiếu Gia lẩm bẩm không dám nói tiếp, có lẽ là đang nghĩ tới những

chuyện thời cách mạng văn hóa, tôi vỗ vỗ gã, ý muốn để gã bắt đầu tìm
kiếm, lựa đồ tốt. Tôi cũng phải xem thử, mảnh đồng thau Đan Quân cho tôi
là lột ra từ chỗ nào, Thiếu Gia gật đầu một cái.

Hai người tập trung tinh thần, mỗi người đi kiểm tra một hướng, mới

đi được hai bước, Thiếu Gia lại tới kéo kéo tôi, tôi thầm nhủ trong đầu, mẹ
kiếp thằng cha này thật là quá phiền phức, quay lại chỉ thấy tôi vẫn đứng
một mình ngây ngốc trong làm nước đen nhánh nhưng bốn phía lại cảm
giác như có thứ gì đó đang hoạt động. Quay đầu sang hỏi gã có chuyện gì
kết quả là vừa quay đầu một cái liền thấy Thiếu Gia đang dựa vào tường, cố
sức ra dấu tay với tôi.

Tôi lòng đầy nghi hoặc, quay đầu nhìn lại chỉ thấy trong góc phía sau

lưng tôi đang đứng một tượng gốm, không nhúc nhích.

Vừa rồi lúc tôi xem phù điêu, chỗ đó còn trống không, trong lòng tôi

vô cùng ngạc nhiên, nghĩ chắc do mình nhìn lầm, chiếu đèn pin lại xem thì
thấy người gốm khẽ động đậy một cái, một mảng bùn loãng dưới chân cũng
chuyển động bất thường, chợt quay lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.