HOÀNG HÀ QUỶ QUAN - Trang 105

Tôi lập tức chạy lùi, chửi thầm trong lòng, con bà nó, chuyện gì đang

xảy ra! Là cái con khỉ gì chứ?

Đột nhiên nghĩ tới lời Nam ba tử kia nói: Trong cổ mộ chuyện gì cũng

có thể phát sinh, tôi nhất thời liền hối hận. Lẽ ra hai người mình không nên
xuống, nếu tôi biết có chuyện này xảy ra, cho tôi một tượng binh mã đất
nung tôi cũng không thèm làm.

Có điều lúc này tôi làm gì có cơ hội mà cân nhắc những thứ này, tôi

quay đầu nhìn lại một cái, người nộm kia đang từng chút từng chút một dấn
về phía chúng tôi, chúng tôi cũng từng chút từng chút lui về phía sau.

Tình hình vô cùng hỗn loạn, tôi cũng không biết làm thế nào. Cuối

cùng vẫn là Thiếu Gia phản ứng mau lẹ, liền kéo tôi lùi về hướng ngọc
môn, hai người liền lăn một vòng về hướng đường lát gạch. Tôi mới vọt
vào mấy bước, đột nhiên cảm giác bị cái gì kéo lại, sờ thử, thì ra là ống dẫn
khí phía sau không biết là bị mắc ở đâu, hay là bị người đất kia kéo lại.

Thiếu Gia căn bản không để ý đến tôi, một mình bỏ chạy như làn khói,

tôi ở phía sau muốn gọi lại cũng không được, dồn sức kéo ống, chỉ cảm
thấy bản thân giống như đang dần rơi vào trạng thái điên cuồng, mặc kệ cố
sức thế nào ống vẫn không hề nhúc nhích.

Tôi bỗng nhiên nhớ lại cảnh tượng khi chúng tôi kéo Đan Quân lên,

nét mặt Đan Quân trước khi chết, dường như cũng đang muốn phát điên.

Lúc này tôi nhớ lại trong túi kia còn mấy mảnh đồng thau, tôi chợt

móc nó ra sau đó vòng tay ra sau ót, dồn toàn lực rạch một cái, lập tức ống
liền bị tôi cắt thành hai đoạn, tôi cắn chặt hàm răng, liền đó nước tràn vào
trong mũ sắt trên đầu, mắt tôi nhòa đi, mơ hồ.

Có điều trong nháy mắt tôi đã khôi phục lại ý thức, liền dùng tất cả

sức lực còn lại cố sức bơi về phía trước, dọc đường đi đụng đông đụng tây,
cũng không biết đụng phải thứ gì.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.