HOÀNG HÀ QUỶ QUAN - Trang 107

HOÀNG HÀ QUỶ QUAN

Nam Phái Tam Thúc

www.dtv-ebook.com

Chương 16: Nửa Năm Sau

Lúc tôi tỉnh lại đã thấy đang nằm trong bệnh viện rồi, đầu óc trống

rỗng, không nhớ một cái gì.

Mãi đến ba ngày sau, một chút trí nhớ mới trở lại trong óc tôi, tôi nhớ

lại cái động sâu dưới đáy nước Hoàng Hà, nhớ lại người đất bị vỡ mặt kia,
cảm giác thật giống mới trải qua một cơn ác mộng vậy.

Mấy ngày đó tôi còn không thể mở miệng nói được gì, sau đó Thiếu

Gia tới thăm tôi, tôi thấy gã bình an vô sự, trong lòng cũng an tâm hơn một
chút. Đến khi đầu óc tôi đã cơ bản trở lại bình thường, tôi mới hỏi, chuyện
gì xảy ra sau đó.

Thiếu Gia thở dài, thì ra trước khi tôi hôn mê mấy giây, bóng người tôi

nhìn thấy chính là Thiếu Gia, gã phát hiện tôi không đi theo, lại lộn trở lại
tìm tôi, phát hiện tôi đã cắt đứt ống dẫn khí, đã uống mấy ngụm nước lớn
rồi, vẻ mặt nhìn vô cùng kinh khủng. Thời điểm đó phía bên trong đường
lát gạch bùn đất cuộn lên đục ngàu, chắc chắn là đang có vật gì xông ra,
trong tình thế cấp bách liền giật mũ sắt của tôi ra, bám vào thắt lưng của tôi
kéo tôi cùng ngoi lên mặt nước.

Sau khi lên tới nơi, chúng tôi leo lên thuyền, lại phát hiện hai nam ba

tử kia không thấy đâu nữa, gã không quan tâm được nhiều chuyện như vậy,
đầu tiên liền cập thuyền vào bến, sau đó cõng tôi chạy về phía bờ Hoàng
Hà.

Lòng sông bây giờ đều là lân hỏa, gã vừa chạy vừa nghe được rất

nhiều tiếng cùm sắt va chạm. Thiếu Gia đã bị vật trong nước kia dọa đến

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.