HOÀNG HÀ QUỶ QUAN - Trang 108

mất hồn, lúc này không chịu nổi kích động, cũng không dám nhìn lại xem
thứ gì đang phát ra những tiếng xiềng xích va chạm kia, cắm đầu chạy lên
bờ, dựa vào trí nhớ, cõng tôi chạy thẳng một mạch về cái thôn trang nhỏ đó.

Chạy về đến thôn trang, bọn Vương Nhã Nam vẫn còn ở đó, vừa nhìn

thấy dáng vẻ này của tôi đã bị dọa khiếp, cháu ngoại lão Thái lại vội vội
vàng vàng đi gọi lão đầu ngồi thi, lão đầu kia nhìn tôi một cái, liền nói vẫn
còn có thể cứu, liền lấy một cái lòng đỏ trứng gà đập vào trong lỗ mũi tôi,
tôi lập tức bị sặc, hô hấp khôi phục bình thường trở lại

Vì không có máy cày nên họ phải dùng xe bò kéo tôi suốt đêm về trên

trấn, tôi vẫn hoàn toàn hôn mê. Về đến trấn, tìm một thầy thuốc châm cho
tôi một kim rồi chuyển tôi trở về huyện thành. Phiêu dạt qua mấy bệnh
viện, sau đó người khách ở Thượng Hải kia nhận được hàng, cảm thấy rất
hứng thú liền tới tìm tôi, lại thấy bộ dạng này của tôi liền chủ động đưa tôi
tới điều trị tại bệnh viện lớn trên tỉnh lị.

Thiếu Gia nói: "Người khách hàng kia ném cho anh một trăm ngàn

đồng rồi liền đi, nói bao giờ anh tỉnh lại thì báo hắn một tiếng, hôm qua tôi
vừa mới gọi điện thoại cho hắn, có thể mấy ngày tới hắn sẽ tới tìm anh"

Tôi gật đầu hỏi: "Động kia thế nào?"

Thiếu Gia lắc đầu nói: "Tôi nào còn thời gian quan tâm những thứ đó,

cửa hàng kia cũng chẳng màng nữa, nghĩ lại có khi cứ mở tiệm cơm lại
thoải mái, không thì cứ như chuyến đi này có khi phải bồi cả cái mạng"

Tôi cười khổ một tiếng.

Mấy ngày sau, khách hàng kia đến tìm tôi, tôi lựa lời kể cho hắn một

lượt những chuyện đã xảy ra, hắn liền hỏi tôi có thể lấy được thêm loại
hàng này không, tôi chỉ lắc đầu nói với hắn, đừng hi vọng xa vời.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.