HOÀNG HÀ QUỶ QUAN - Trang 138

Chúng tôi liền tiến sát hai bên tủ, Thiếu Gia bên trái, tôi bên phải,

người nọ núp trong khe hở không thể thấy được chúng tôi, vừa lúc ánh
trăng chiếu vào mặt Thiếu Gia, gã dùng khẩu hình nói: "Một —— hai ——
ba!"

Chúng tôi cùng lúc xông lên, bật đèn pin chiếu vào khe hở, liền đó liền

nghe thấy một tiếng hét trong trẻo, người bên trong bị chúng tôi dọa sợ ngã
ụp xuống đất.

Tôi xông lên định bẻ ngoặt hai tay hắn, nhưng vừa mới đến gần, mẹ

kiếp, khuôn mặt nhỏ nhắn, xinh đẹp kia đầy thiện lương, là một cô gái. Lại
nhìn kỹ thêm, con bà nó, không phải là Vương Nhã Nam sao. Cô bé bị
chúng tôi dọa sợ co rúm thành một đống, toàn thân run rẩy.

Tôi kinh ngạc buột miệng: "Nhóc con!"

Nhã Nam vừa nghe thấy giọng nói của tôi, trợn to hai mắt, hiển nhiên

là đang sửng sốt, có điều cô bé vẫn chưa thể nhìn thấy chúng tôi nên không
thể chắc chắn.

"Ông là?" Cô hỏi.

Tôi chiếu đèn pin vào mình để cho cô biết là tôi, hỏi: "Nửa đêm nửa

hôm em đến đây làm gì?"

Nhã Nam nhìn thấy tôi lập tức hoạt bát trở lại, đứng dậy cười nói:

"Vậy các anh tới nơi này làm gì?"

Tôi mang chuyện vừa rồi phát hiện được ở chỗ lão Biện cộng với suy

đoán của chúng tôi kể lại cho cô một lượt, đồng thời cũng nhắc tới danh
sách tử vong trong ngăn kéo kia.

Vương Nhã Nam nghe xong nói: "Tài liệu các anh tìm có phải cái này

không?" Vừa nói cô vừa rút từ sau lưng ra một phong bì hồ sơ, tôi chiếu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.