HOÀNG HÀ QUỶ QUAN - Trang 147

Xe lửa di chuyển theo tuyến cố định, đi qua những đâu chúng tôi cũng

không để ý, xe lửa chạy vùn vụt trên đường ray dọc theo Hoàng Hà, cảnh
sắc dọc đường thập phần đẹp đẽ, núi non trùng điệp xa gần, liên miên bất
tận, biển cây ngút ngàn che khuất tầm mắt của chúng tôi, có lúc trên đường
sắt cũng có thể bắt gặp những cây cổ thụ cao lớn. Ở đây chính là mạch núi
Côn Lôn, độ cao so với mặt nước biển không lớn có điều thế núi cực kỳ
hiểm yếu, tôi dường như không thấy bất kỳ công trình kiến trúc nào trên
núi, nếu như lão Biện nhầm lẫn lăng mộ Lưu Khứ ở trong núi này, chúng
tôi sợ rằng sẽ chết chắc.

Hai giờ sau chúng tôi đã tới một tỉnh biên giới khác, tôi đã có phần

mệt mỏi, lúc này lão Lưu đến tìm chúng tôi, nói là đã đến chỗ cần đến, bảo
chúng tôi chuẩn bị.

Tôi gật đầu, nhủ thầm trong lòng trước đây luôn muốn bắt chước đội

du kích đường sắt, lần này quả thật đã ghiền rồi.

Bỗng nhiên xe lửa thắng gấp, toàn bộ chúng tôi đều đổ nghiêng về

phía trước, cô nhóc lập tức ngã nhào vào trong ngực tôi, đụng tới muốn vỡ
ngực. Trong khoang xe toàn là tiếng chửi mắng.

Tôi đứng lên nhìn ra ngoài cửa sổ, thì ra là chế độ thắng khẩn cấp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.