HOÀNG HÀ QUỶ QUAN - Trang 169

Tôi cùng với lão Tài cầm cây sào lên dồn sức chỉ vào vách núi định

ghìm cho thuyền dừng lại nhưng vô ích, nước chảy quá mạnh, sào dài còn
chưa kịp chạm vào vách núi, trong nháy mắt "ầm" một tiếng thật lớn,
buồng lái thuyền đã đụng vào vách núi, thân thuyền phát ra một tràng tiếng
người rên rỉ, toàn bộ chúng tôi đã bị ngã lộn nhào trên boong, trong khoang
thuyền liên tiếp truyền tới chuỗi tiếng động đồ đạc bị đập vỡ.

Trong lòng tối biết không ổn rồi, vừa đứng dậy quay đầu lại, quả nhiên

nhìn thấy bóng dáng trong nước đã biến mất.

Thật không ổn, quái vật có thể đang lặn dưới nước chờ dịp tấn công

bọn tôi, vừa định nhắc nhở những người khác chú ý, đột nhiên thân thuyền
chấn động mạnh, cùng với đó là một tiếng vang thật lớn, thân thuyền gần
như đã rời khỏi mắt nước, chúng tôi vừa đứng dậy đã bị ngã nhào sang trái
sang phải.

Trong hoảng loạn tôi nhìn thấy một cái vây lưng cá rất dài đang rạch

nước áp sát mạn thuyền, như một tia chớp liền lặn xuống nước, lại không
thấy đâu nữa.

Lão Tài bò dậy chạy lại kiểm tra tình trạng hư hại của đáy thuyền,

may mắn là thuyền sắt, đáy thuyền bị đụng lồi lên một cục nhưng vẫn chưa
bị vô nước, chẳng may bị đụng mấy lần nữa thì thực tình không biết phải
làm sao.

Thiếu Gia cầm cây nỏ lên, lắp tên lên dây nỏ, một tay vịn mạn thuyền,

một tay nhắm vào trong nước, tôi nói với gã vô dụng thôi, mặc dù lão nỏ uy
lực không nhỏ, có điều so sánh đầu mũi tên này với đầu vật dưới nước kia,
chẳng khác nào cầm tăm xỉa răng đi đâm con cọp.

Chưa nói dứt lời lại nổi lên một cơn chấn động, đầu tôi va vào một túi

hành lý, rách ra một vết thương, nhất thời máu tươi chảy thành dòng,
Vương Nhã Nam hoảng hốt kêu to, vội tránh đụng phải vết thương của tôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.