HOÀNG HÀ QUỶ QUAN - Trang 180

không có chuyện gì chứ?"

Tôi thuật lại chuyện vừa rồi một chút cho gã nghe, hỏi gã: "Anh làm

sao thế? Nhã Nam làm sao biết mà xuống nước?"

Thiếu Gia nói: "Lúc ấy tôi thấy anh bị thứ gì cuốn đi, cũng biết không

ổn, lúc lên thuyền lão kia mới đang định hạ thủ với Nhã Nam, tôi cho lão
một cước gục luôn rồi kể lại sơ qua tình hình với cô ấy, cô ấy không chút
suy nghĩ liền nhảy xuống" .

Tôi nghe nói vậy, lại quay lại nhìn sắc mặt tái nhợt như tuyết của cô

bé, bỗng bất giác cảm giác trong lòng nhói đau.

Thiếu Gia sờ qua trái Nhã Nam một chút, nói cô chắc hẳn không vấn

đề, đại khái chỉ là uống mấy ngụm nước thôi. Tôi ôm Nhã Nam, nói với gã
chớ đánh chết lão Tài, tôi còn phải hỏi lão. Tiếp đó liền ôm cô vào trong
nhà kho.

Lão Tài bị Thiếu Gia lôi vào, trói chân vào ghế, trên mặt toàn là máu,

Thiếu Gia hạ thủ quả thật cũng quá độc ác. Thời "văn cách" gã bị người
hành hạ nhiều quá đâm ra nhiều lúc vẫn hay mất kiểm soát. Tôi thả Nhã
Nam xuống, khêu đèn lên cho cô sưởi ấm, sau đó đá một cước vào lão Tài,
hỏi hắn: "Mới vừa rồi lão nói cái gì, lão nói là người trong thôn chỉ thị lão
làm vậy phải không?"

Lão Tài dùng ánh mắt bất lực nhìn chúng tôi, hiển nhiên là không hiểu

vì sao chúng tôi vẫn còn sống, nghe tôi hỏi, vội vàng gật đầu: "Đúng vậy,
đúng vậy! tôi cũng không còn cách nào. ."

Lời còn chưa dứt đã bị Thiếu Gia quật cho một gậy, tôi vội vàng kéo

gã lại mắng: "Anh đánh người là đánh đến đã ghiền hả, mẹ kiếp, bảy tám
năm rồi cũng chưa bỏ được cái thói cuồng bạo lực hả."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.