HOÀNG HÀ QUỶ QUAN - Trang 19

xách ra là một mảnh ngói lớn, thì mẹ kiếp tôi có tức chết trên bàn thức ăn
này không?.

Tôi nghĩ cũng không nên để cho gã ăn tiếp nữa, hỏi: “Ông bạn, ông từ

từ hãy ăn tiếp, chúng ta bàn chuyện một chút, thứ đồ kia, có thể cho tôi
xem rồi chứ?”

Lão đầu tử không thèm để ý đến tôi lại tự rót một cốc rượu rắng uống

cạn, thật đúng là không biết kiêng nể ai, lại tiếp tục rót cho tôi một cốc, rồi
mới đặt bình rượu xuống, nói: “Ông bạn uống đi, rượu này không tệ”.

Tôi liếc nhìn qua một cái, mẹ kiếp vẫn còn uống được, hay là để thiếu

gia mang thêm cho lão hai chai rượu Phần (thứ rượu ngon, sản xuất ở Phần
Dương, tỉnh Sơn Tây, Trung Quốc) tới cho lão nhâm nhi luôn thể.

Lão đầu tử chỉ chăm chăm hốc, tôi hỏi lão thêm mấy lần chuyện đồ

kia lão vẫn giả điếc, cuối cùng tôi phải giật lại bình rượu, lão mới lén đưa
cái túi qua cho tôi.

Tôi vội mở ra, lòng thầm nhủ, nếu là đồ đồng nát thì cũng đừng trách

ta không nể lão, đảm bảo đồ ăn hôm nay lão không phun ra hết thì đừng có
về.

Túi này có từ thời trước giải phóng, loại mà các bà chủ thời mãn thanh

hay mang, mặc dù rất nặng mùi nhưng khá chắc chắn, có thể nhét được
không ít đồ. Tôi kéo dây khóa túi, nhìn lướt qua bên trong, ngổn ngang đầy
đồ được bọc báo dầy cộp.

Cổ nhân có nói, một chữ chế áp một quỷ, cho nên đồ táng theo người

chết đều phải bọc chữ, ngày xưa thì dùng giấy lớn viết chữ lên, bây giờ dĩ
nhiên là dùng báo, phía trên viết nhiều chữ như vậy, cho dù cả sư đoàn quỷ
có đến thì cũng chỉ đành ngồi khóc. Tục này bây giờ địa phương nào cũng
cũng theo, rất nhiều nghề ngày nay dùng báo để gói đồ cũng không chỉ là vì
tiện thì dùng không thôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.