HOÀNG HÀ QUỶ QUAN - Trang 202

Tôi có dự cảm không được tốt cho lắm, không biết vì sao người này

lại chết ở đây, hơn nữa kiểu chết còn ly kỳ như vậy, chắc chắn không phải
chuyện tốt đẹp gì, tốt nhất không nên xen vào chuyện của người khác thì
hơn.

Tôi xoay người định rời đi, bỗng nhiên lại nghe thấy tiếng xích sắt

lách cách, phát ra từ vũng nước kia. Đồng thời tôi liền nghe được một loại
tiếng động khó có thể hình dung, nó giống như là tiếng thở khò khè nặng
nhọc của một người phát ra vậy.

Quay đầu nhìn lại, thấy cái thi thể màu đen kia lại bất ngờ động đậy,

lách cách, lách cách tiếng xích sắt vang lên bên tai không dứt. Tôi ngẩng
đầu nhìn lên, thì ra đầu kia của xích sắt nằm trong một cái hang đá, thi thể
màu đen kia kéo xích sắt, xích sắt sẽ tự động được kéo ra ngoài, nhưng chỉ
cần vừa buông lỏng, xích sắt lại bị kéo tụt vào bên trong hang đá.

Tôi biết không hay, cũng không có cách nào xác định được thứ kia rốt

cuộc là cái giống gì, sờ ra sau lưng tìm cái nỏ của Thiếu Gia, chửi thầm
một tiếng, quay đầu bỏ chạy.

Mới chạy còn chưa được mấy bước, bỗng nhiên phát hiện từ phía sau

có một vật nhào tới, một mùi tanh hôi theo gió ập vào sau lưng, tốc độ cực
nhanh.

Tôi vội cắn chặt hàm răng, khẽ nhích sang bên một cái, vật kia liền vồ

hụt trúng khoảng không, tôi cũng không có thời gian quay đầu lại nhìn, vội
lao ra khe hở kia kéo theo luôn đám dây leo, sau đó xoay người nhào ra
bám vào vách đầm, kêu lớn: "Thiếu gia, cứu mạng!"

Chưa nói dứt lời, đột nhiên một thứ quái dị đầy móng vuốt liền từ

trong khe hở lao ra ngoài, lao thẳng vào tôi. Tôi vội vàng nhảy tránh, thiếu
chút nữa đã bị nó vồ trúng. Có điều xích sắt kia hiển nhiên là đã bị kéo

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.