HOÀNG HÀ QUỶ QUAN - Trang 28

Vương Toàn Thắng lại tiếp tục uống, rượu vào lời ra, mặc dù nói

chẳng nên lời tôi nghe cũng hiểu được tám chín phần mười, toàn thân cảm
giác ớn lạnh.

Đáy Hoàng Hà quả thật quá khủng khiếp, dưới lớp phù sa kia cái gì

cũng có, tôi nhủ thầm trong lòng, nói không chừng lần sau có thể mò thấy
cả đĩa bay cũng nên.

Có điều đối với những chuyện như thế này, chỉ cần là người sinh sống

bên Hoàng Hà thì căn bản đều từng nghe người già kể qua, cho nên câu
chuyện này cũng có thể là do gã bịa ra. Vương Toàn Thắng này mặc dù
nhìn qua có vẻ là người thật thà nhưng tôi có thể đoán được bản chất gã là
một người khôn khéo, gã thật thà chẳng qua là bởi vì ít kiến thức chứ
không phải vì đần.

Tôi tạm thời chấp nhận câu chuyện của gã, mặc dù chưa tin hoàn toàn,

nói với gã: “Vậy toàn bộ những thứ đồ này là do ông mò lên?”

Vương Toàn Thắng gật đầu, ợ ra một hơi rượu hỏi tôi: “Đồ tôi mang

theo đều ở đây, có điều ở nhà tôi còn nữa. Ông chủ, ông xem cũng xem rồi,
nghe cũng nghe rồi, những món đồ này ông có thể cho tôi bao nhiêu tiền?”

Tôi suy tính trong lòng, Hai mặt rỗ là người như vậy chắc chắn sẽ

không chia cho họ nhiều tiền, bọn họ tuyệt đối cũng không thể ngờ vật này
có giá trị tới trên chục ngàn, có điều tôi làm người cũng không thể tham
lam quá, vì vậy liền làm bộ xem lại một chút, nói với gã: “Đáng tiếc, vật
này đã bị chôn trong bùn lâu ngày, đã bị hư hại không còn nguyên vẹn,
đáng ra có thể bán giá cao hơn, như vậy đi, chúng ta khỏi phải bàn bạc qua
lại giá tiền làm gì nữa, tôi chịu thiệt một chút, tôi trả cho ông một ngàn
đồng một món, lần sau làm ăn tiếp, thế nào?”

Vương Toàn Thắng “Ầm” một tiếng ngã ngồi xuống đất, không đứng

lên nổi, tôi vội kéo gã dậy nói: “Ông làm sao thế?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.