HOÀNG HÀ QUỶ QUAN - Trang 45

chưa dám thực sự dấn thân. Có điều ngày hôm qua thấy tôi phát tài như vậy
hắn liền không kiềm chế được, tôi có thể hiểu.

Tôi hỏi: “Anh có nhiều tiền vậy sao? Còn nữa sau này anh không định

duy trì tiệm cơm này nữa sao? Thực ra anh cũng đừng có nghe người khác
nói gì là tin thế ấy…” Hồ Nam đất phu tử đó nói vợ sinh con, đó là hắc
thoại (tiêng lóng) nhưng thật ra có lẽ là trong ổ có mối, chẳng may chuyện
xấu bại lộ, những thứ này ở ngoài không thể biết.

* Chú thích: Khu vực Hồ Nam gọi những kẻ trộm mộ là “đất phu tử”.

Thiếu Gia sờ cái bàn một cái, à một tiếng: “Bạn học kia của tôi cũng

không cần tôi phải trả tiền ngay, cho nên tôi nghĩ là, nếu như anh về nông
thôn thu mua đồ, có thể mang tôi đi cùng không, tôi cũng kiếm ít đồ về bán,
xem thử một chút xem tôi có năng lực làm ăn món này không, cũng là theo
anh học nghệ một chút, anh cũng biết nhãn lực của tôi không tệ, đi cùng
không chừng có thể nhìn đồ giúp anh. Vả lại anh cũng biết Vương Toàn
Thắng đó có nhiều đồ tốt như vậy, mình anh cũng không ôm hết được một
lúc, đúng không, vậy cũng cho tôi ké chút lộc, anh đừng quên cầu kia của
anh mà cũng là do tôi giúp anh dựng.”

Lúc ấy phản ứng đầu tiên của tôi là không thể được, tôi vốn là định

chạy đi trốn tội, có thêm một người đi cùng sẽ không an toàn, có điều lời
này nói ra không được, bởi vì Thiếu Gia chính là người khích lệ tôi đi tìm
lão đầu kia, mặc dù ý định của hắn lúc này nói thật ra chính là muốn chia
chén canh của tôi, có chút thừa dịp người ta cháy nhà mà hôi của.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.