HOÀNG HÀ QUỶ QUAN - Trang 62

già trong thôn kể lại, chúng tôi thời còn trẻ – thời kỳ đại cách mạng văn
hóa- được đích thân Mao chủ tịch chọn tới đây.”

Giáo sư già ồ một tiếng, cũng không hỏi lại nữa, nhưng trong ánh mắt

nhìn dòng sông Hoàng Hà có một tia đông cứng không dễ phát hiện.

Hai sinh viên và Thiếu Gia cũng muốn tới hồ nước kia xem thử liền

bây giờ, lão Thái nói không cần, ở trong đó rất nhiều bãi bùn, chẳng may
thụt xuống, cũng tìm không nổi các người, hơn nữa sắc trời đã tối, dân bản
xứ có quy định buổi tới không cho phép vào Hoàng Hà, sợ bị quỷ nước kéo
đi, để ngày mai hãy đi.

Chúng tôi vốn định đi xuống dãy phòng nghỉ của công nhân phía dưới,

có điều chạy đi xem thử một chút, cũng toàn cửa đóng then cài chắc chắn,
còn dán cả giấy niêm phong, thời đó niêm phong còn lớn hơn trời, chúng
tôi không dám xem, vì thế liền quay lại triền núi, đốt một đống lửa chuẩn bị
nghỉ qua một đêm ở đây.

Vì trên triền núi đá nhiều, cây cối ít, gió lớn thổi từng cơn, chúng tôi

cũng phải đắp thêm chăn, quây xung quanh đống lửa, ăn lương khô và uống
rượu trắng. Bởi vì đã tới gần Hoàng Hà, lão Thái và cháu ngoại lão cũng
không nói nhiều nữa, tôi cùng với giáo sư già và cả Thiếu Gia ba người
không ngừng tán gẫu để xua bớt cái lạnh đến rùng mình.

Thiếu Gia uống nhiều, không biết có chuyện gì lại vỗ mông rồi nhìn

chung quanh như đang tìm kiếm thứ gì. Tôi hỏi hắn định làm gì.

Hắn nói: “Lão Thái, xem giúp ta có chỗ nào tháo cơm gạo không, mẹ

kiếp thật mất mặt, lão tử ăn phải cái gì mà bụng vô cùng khó chịu, phải
kiếm chỗ giải quyết”.

Tôi nói: “Anh thật phiền toái, bốn phía khắp nơi đều là dã thú, tối lửa

tắt đèn, nếu anh làm mồi cho chúng rồi, chúng tôi biết đi đâu tìm anh. Giải
quyết luôn ở đây đi”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.