HOÀNG HÀ QUỶ QUAN - Trang 60

được nữa, chúng tôi tới một thôn xóm nhỏ, xuống máy cày chúng tôi tới
một nhà dân mua bữa cơm, ăn qua loa rồi đi bộ vào núi.

Nếu như là lúc bình thường, đi dài như vậy hai mí mắt của tôi chắc

chắc sẽ đánh nhau rồi, có điều trên đường bây giờ gió thổi rất mạnh, vị giáo
sư già kia cũng rất thú vị, kể nhiều chuyện hay ho, tôi cũng không cảm thấy
mệt chút nào, ngược lại tinh thần sảng khoái, vô cùng hưng phấn.

Qua nói chuyện tôi biết được giáo sư già kia họ Lý, lai lịch không nhỏ,

nghe nói là đại biểu hội đồng nhân dân tỉnh gì đó, hai sinh viên lão mang đi
cùng là hai người lão ưng ý nhất. Cô gái kia còn có chút quan hệ họ hàng
với lão, chắc là cháu gái gì đó.

Mục đích bọn họ xuống đây chủ yếu là vì muốn thu thập một số

truyền thuyết dân gian cùng với lịch sử kỳ văn của Sơn Tây, sau đó biên
soạn lại thành sách. Giáo sư già tác phong nghiêm cẩn, quan điểm của lão
đó là chỉ những gì tai nghe mắt thấy lão mới tính là thật, lão cho rằng
những thứ đồ cổ có rất nhiều giá trị vô hình hơn là chút giá trị tiền bạc.

Về phương diện này tôi thấy mình và giáo sư già nói chuyện rất hợp ý,

hai người hận vì gặp nhau quá muộn.

Sau khi vào núi, vì địa thế rất cao nên cây cối dần dầy đặc, bắt đầu có

chút giống với rừng già nguyên sinh phương bắc, lão Thái cùng với cháu
ngoại lão đi trước dẫn đường, cháu ngoại lão làm ở công trường hoàng sa
nên tương đối thuộc đường, hai người bọn họ lầm lũi mà đi, thỉnh thoảng
quay lại nhắc nhở chúng tôi chú ý đá lở và cây có gai.

Chúng tôi lần mò theo đường mòn trên các khe núi tiến về phía trước,

cây dại, gai góc um tùm, bốn phía thường vọng lại tiếng bước chân, lão
Thái nói đó là tiếng dã thú, khiến cho chúng tôi vô cùng sợ hãi, tôi không
khỏi bắt đầu nhớ vùng đất bằng phẳng, sạch sẽ nơi thành phố.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.