HOÀNG HẬU ĐỘC NHẤT - Trang 51

Ngón tay hắn thon dài trắng nõn, khiến chén trà ngọc tinh xảo trong

tay cũng ảm đạm biến sắc.

Dung nhan tuấn mỹ, trong đôi mắt xinh đẹp có những luồng sáng đang

lưu chuyển, nụ cười trên mặt khiến người ta có cảm giác như đang tắm gió
xuân, ngũ quan tuấn tú như được bao phủ trong một vầng sáng. Nhưng
không thể vì những điều này mà không nhắc đến khí chất phát ra từ trong
xương cốt của hắn, dường như cho dù hắn có im lặng ngồi ở nơi ấy, vẫn có
một loại sức mạnh có thể trấn áp lòng người, điều khiển tất cả mọi thứ.

Cái gọi là 'đứng nhìn từ xa đã không thể khinh thường', đại khái chính

là thế này.

Hắn hớp một ngụm trà đầy ưu nhã, nói với bóng đen đang quỳ cách đó

không xa: "Lần này nếu không nhờ ngươi ra tay cứu giúp, hiện tại đoán
chừng ta sẽ không thể bình thản ngồi đây uống trà rồi. E rằng Thần Cơ
Doanh sắp phải cải thiện lại một chút, các ngươi cũng nên giải tán thôi."

Cho dù là trận chiến ác liệt ngày hôm ấy hay còn thêm thương thế

nghiêm trọng, tất cả đều có thể lấy mạng của hắn.

"Thuộc hạ tội đáng muôn chết, xin chủ thượng trách phạt!" Bóng đen

kia cúi đầu ôm quyền, trên gương mặt nghiêm túc tràn đầy vẻ ân hận.

"Đứng lên đi." Thiếu niên thản nhiên buôn chén trà nhỏ, cũng không

thấy tức giận, trên khuôn mặt như ngọc dần có ý cười nhàn nhạt: "Cũng
trách thân thể này của ta quá yếu đuối, mọi trách nhiệm đều dồn vào các
ngươi. Mặt khác, ta không hề bất công, chỗ Ảnh ta cũng đã điểm danh qua
rồi."

Tuy nụ cười của hắn khá ôn hoà, nhưng lại như ánh dương xuân ám áp

nhảy phản chiếu trên hồ nước, giữa từng cơn gió nhẹ lượn lờ trong từng
luồng sáng nhẹ nhàng, trong hơi ấm cũng không thiếu phần lạnh lẽo.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.