HOÀNG HẬU ĐỘC NHẤT - Trang 9

áo còn có vài đoá hoa lê được thêu bằng chỉ bạc vô cùng tinh xảo.

Mới vừa rồi nàng không phản ứng kịp với tình cảnh trước mắt, trong

lúc bối rối cũng không phát hiện mình đang mặc bộ đồ này. Trái lại động
tác cúi đầu lúc nãy đã khiến nàng nhìn thấy chuyện còn kì lạ hơn.

Nhất thời Y Kiều chỉ cảm thấy có một tiếng chuông vang lên trong

đầu, một cảm giác lạnh lẽo rợn người dâng lên, hệt như một con rắn độc bò
qua sống lưng, khiến cả đầu óc của nàng tê dại. Nếu không phải nàng đã cố
gắng áp chế sự sợ hãi trong lòng thì chỉ sợ nhất định lúc này nàng sẽ hét lên
thành tiếng.

Y Kiều cố gắng thở một hơi thật sâu, từ từ đứng lên khỏi mặt đất.

Nàng bắt mình phải bình tĩnh hơn, chỉ có như thế mới có thể phân tích ra
chút đầu mối nào đó từ tình huống hoang đường trước mắt.

Rõ ràng mình còn đang nghỉ ngơi trong nhà, tại sao vừa tỉnh dậy đã bị

lôi tới nơi hoang dã này? Còn bộ y phục kỳ quái trên người là chuyện gì
đây? Còn nữa, Y Kiều nhíu mày, cuối cùng cũng nghĩ tới một điều: Nàng
nhớ rất rõ, bây giờ mới là thời tiết cuối xuân, nhưng theo khung cảnh trước
mắt thì rõ ràng đã là mùa đông rồi...

Y Kiều càng nghĩ càng sợ, ngay cả hô hấp của mình đã chậm đi từ lúc

nào cũng không biết. Nàng không có cách nào để dùng suy nghĩ của mình
mà áp dụng vào tình cảnh trước mắt. Điều duy nhất nàng có thể làm chính
là cố gắng áp chế từng cơn sóng khủng hoảng đang không ngừng dâng lên
trong lòng kia, tránh trường hợp còn chưa giải quyết được vấn đề trước mắt
mà mình đã phát điên rồi.

Đây chắc chắn không phải là trò độc ác của ai đó, càng không phải là

việc mà con người có thể làm, bởi vì Y Kiều cảm thấy nàng vẫn chưa từng
đắc tội với ai. Như vậy, chẳng lẽ... Xuyên không? Mình xuyên không rồi
sao? Hơn nữa còn là xuyên hồn à?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.