HOÀNG HẬU MARGOT - Trang 111

máy:
- Ôi! Lệnh bà đẹp quá!
Và như bị loá mắt, chàng vừa khép mi mắt lại vừa buông một tiếng thở dài.
Marguerite khẽ kêu lên. Mặt chàng lại tiếp tục tái hơn nữa, và trong giây
phút đó nàng ngỡ rằng chàng đã thở hơi cuối cùng.
- Ôi! Lạy Chúa tôi, xin Người hãy thương lấy ông ta.
Vừa lúc đó có người đập mạnh vào cánh cửa hành lang.
Marguerite nhổm dậy và đỡ dưới vai De Mole.
- Ai đó? - Nàng kêu lên.
- Tâu lệnh bà, tôi đây - Một giọng phụ nữ phát ra - Quận chúa de Nervers
đây.
- Henriette! - Marguerite thốt lên - Ôi! Đừng sợ vì đó là một người
bạn, ông có nghe thấy không?
De Mole cố gắng quỳ dậy bằng một chân.
- Ông cố một chút để tôi đi mở cửa nhé - Hoàng hậu nói.
De Mole chống tay xuống đất và giữ được thăng bằng.
Marguerite bước về phía cửa, nhưng nàng chợt rùng mình hoảng sợ.
- A! Không phải chỉ có mình cậu à? - Nàng thốt lên khi nghe tiếng vũ khí
chạm vào nhau.
- Không, đi theo tôi còn có mười hai vệ binh của ông de Guise em rể tôi để
lại cho.
- Ông de Guise! - La Mole lẩm bẩm - Ôi! Tên sát nhân! Tên sát nhân!
- Im nào - Marguerite nói - Không được nói gì hết.
Và nàng nhìn quanh xem có thể giấu người bị thương ở đâu.
- Hãy cho tôi một thanh kiếm, cho tôi một con dao găm! - De Mole lẩm
bẩm.
- Để tự vệ? Vô ích! Ông không nghe thấy ư? Họ có mười hai, còn ông chỉ
có một mình.
- Không phải để tự vệ, nhưng để không phải sống mà phải rơi vào tay họ.
Không, không, tôi sẽ cứu được ông à! Có cái buồng này ông hãy vào đây!
De Mole ráng sức và được Marguerite giúp đỡ và đã lết vào tận buồng.
Marguerite đóng cửa lại và nhét chặt chìa khoá trong túi đựng tiền bố thí

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.