HOÀNG HẬU MARGOT - Trang 128

Alexandre Dumas

Hoàng hậu Margot

Dịch giả: Tố Châu

Chương 10

Chịu lễ, vào ngục Bastille hay là chết

Như chúng tôi đã nói, Marguerite đóng cửa lại và quay vào phòng nhưng
vẫn còn hồi hộp. Nàng thấy Gillonne đang hoảng sợ nghiêng người trước
cửa căn buồng nhỏ rồi chăm chú nhìn theo những vết máu đọng trên
giường, trên đồ dùng và trên thảm.
- Ôi! Thưa lệnh bà, ông ta chết rồi ư? - Cô kêu lên.
- Im nào! Gillonne! - Marguerite nói với giọng nghiêm khắc.
Gillonne im bặt
Marguerite bèn lôi từ chiếc túi dùng đựng tiền bố thí ra một chiếc chìa khoá
vàng, mở cửa căn buồng nhỏ và chỉ cho người thị nữ thấy chàng trai De
Mole đã cố gắng nhổm dậy và lết tới gần cửa sổ. Khi nghe tiếng cửa mở,
chàng vớ lấy một con dao găm nhỏ, loại dao mà các bà, các cô thời ấy vẫn
thường đeo.
- Thưa ông, xin ông đừng sợ - Marguerite nói - Thề có linh hồn tôi, ông
đang ở một nơi yên ổn.
De Mole quỳ xuống, thốt lên:
- Ôi! Thưa lệnh bà, đối với tôi, Người không phải là hoàng hậu mà là một
nữ thần.
- Ông đừng cử động như vậy - Marguerite kêu lên - máu vẫn còn chảy đây
này. Ôi! Nhìn kìa Gillonne, ông ta xanh quá phải không?… Xem nào, ông
bị thương ở đâu?
- Thưa lệnh bà - De Mole vừa nói vừa cố gắng chỉ rõ những vết thương
chính gây cho chàng đau đớn toàn thân - Hình như tôi bị một nhát kiếm vào
vai và một nhát nữa vào ngực, còn các vết thương khác không đáng lưu tâm
lắm.
- Xem xem nào! Gillonne, đem hộp cao của ta lại đây.
Gillonne tuân lời và quay trở lại, một tay cầm hộp cao, tay kia cầm bình

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.