HOÀNG HẬU MARGOT - Trang 132

tới lời ám chỉ sâu cay của hoàng hậu - Ôi, cầu Chúa cho Người có ở đây!
- Tại sao vậy?
- Ôi lạy Chúa! Tâu lệnh bà, vì người ta đang cắt cổ những người Tân giáo
mà đức vua Navarre là thủ lĩnh của những người ấy.
- Ôi! Marguerite thốt lên và kéo tay phu nhân de Sauve buộc bà ta phải
đứng dậy - Ta quên mất! Vả chăng ta không nghĩ rằng một đấng quân
vương cũng phải chịu những hiểm nguy như người khác.
- Còn hơn thế nữa, thưa lệnh bà, ngàn lần hơn thế - Charlotte kêu lên.
- Quả thực, phu nhân de Lorraine đã báo trước cho ta. Ta đã bảo ông ta
đừng ra khỏi cung. Vậy ông ta đã ra khỏi Louvre ư?
- Không, Không, Người đang ở trong Louvre. Không ai tìm thấy Người ở
đâu cả. Và nếu như Người không có ở đây…
- Ông ta không có ở đây!
- Ôi! Phu nhân de Sauve thét lên đau đớn - Thế là hết, vì Thái hậu đã thề
giết cho được Người!
- Thề giết cho được! Ôi, bà làm ta kinh sợ quá! Không thể thế được - Tâu
lệnh bà - Phu nhân de Sauve nói với vẻ cương quyết mà chỉ có một mối
tình mê đắm mới tạo ra được - Tôi nói với lệnh bà là người ta không biết
đức vua Navarre ở đâu.
- Vậy Thái hậu ở đâu?
- Thái hậu đã cho tôi đi gọi ong de Guise và ông Tavannes ở phòng câu
nguyện của Người rồi cho tôi lui. Khi đó, xin tệnh bà tha tội, tôi về phòng
tôi và đợi như thường lệ.
- Chờ chồng ta phải không? - Marguerite hỏi.
- Thưa lệnh bà, Người không tới. Tôi đã tìm Người ở khắp nơi, tôi hỏi tất
cả mọi người. Chỉ có một người lính trả lời tôi là hình như đã thấy Người đi
giữa một toán lính gươm tuốt trần một lát trước khi cuộc tàn sát bắt đầu.
Vậy mà cuộc tàn sát đã bắt đầu từ một tiếng đồng hồ nay rồi.
- Cám ơn phu nhân - Marguerite nói - Mặc dầu cái tình cảm khiến phu nhân
hành động có lẽ là thêm một sự xúc phạm nữa đến ta, nhưng ta vẫn xin cám
ơn bà.
- Ôi, nếu vậy xin lệnh bà tha thứ cho tôi, và tôi sẽ có được sức lực để trở về

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.