HOÀNG HẬU MARGOT - Trang 155

Alexandre Dumas

Hoàng hậu Margot

Dịch giả: Tố Châu

Chương 12

Tâm tình

- Này, trước hết là ta đang đi đâu đây? - Marguerite hỏi - Mình đoán không
phải tới cầu Meuniers chứ?… Từ hôm qua tới giờ mình nhìn thấy quá đủ
cái trò giết chóc rồi, Henriette tội nghiệp ạ.
- Tôi mạn phép xin được đưa lệnh bà…
- Trước hết, trước nhất, lệnh bà mình đây xin cậu hãy quên cái kiểu gọi đó
đi… Vậy cậu đưa mình đi đâu?
- Tới dinh de Guise, trừ phi là lệnh bà có ý định khác.
- Không! Không! Henriette, tới nhà cậu đi. Quận công de Guise và chồng
cậu không có đấy chứ?
- À không! - Quận chúa kêu lên với niềm vui khiến đôi mắt đẹp màu ngọc
bích của nàng lấp lánh - Không, chẳng có em rể, chẳng có chồng, chẳng có
ai cả! Tôi được tự do, tự do như không khí, như chim chóc, như mây… Tự
do, nghe thấy chưa bà hoàng của tôi? Bà có hiểu được những điều hạnh
phúc ẩn trong chữ tự do không? Tôi đi, tôi đến, tôi ra lệnh! A! Bà hoàng tội
nghiệp! Lệnh bà chẳng được tự do và vì thế nên Người cứ thở dài sườn
sượt.
- Cậu đi, cậu đến, cậu ra lệnh! Chỉ có thể thôi à? Tự do của cậu chỉ để làm
việc ấy thôi? Này, trông cậu vui quá, không chỉ vì được tự do mà cậu trở
nên như thế đâu nhé.
- Lệnh bà đã hứa với tôi là lệnh bà sẽ tâm sự trước.
- Lại lệnh bà. Này chúng mình sẽ sinh sự với nhau đấy Henriette ạ. Cậu
quên mất những quy ước của chúng mình rồi à?
- Không, tôi là kẻ tôi tớ kính cẩn của lệnh bà trước mặt mọi người, là cô
bạn tâm phúc điên rồ của cậu khi chỉ có hai ta. Có phải thế không thưa lệnh
bà? Có đúng thế không Marguerite?
- Đúng thế - Hoàng hậu vừa nói vừa mỉm cười.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.