HOÀNG HẬU MARGOT - Trang 228

Vì vậy nên khi cây cột đèn xoay tròn quanh trụ để phơi kẻ chịu cực hình
sang một phía khác của quảng trường và đám đông đi theo sự chuyển dịch
của cây cột thì Coconnas chực đi theo nhưng De Mole ngăn chàng lại và
nói khẽ:
- Chúng mình tới đây không phải vì việc ấy đâu.
- Thế chúng mình tới đây làm gì? - Coconnas hỏi.
- Cậu sẽ biết bây giờ. - De Mole đáp.
Hai người bạn đã thân mật với nhau kể từ sau cái buổi tối trứ danh mà
Coconnas định đâm thủng ruột De Mole ra.
De Mole dẫn Coconnas thẳng tới chiếc cửa sổ nhỏ của ngôi nhà dưới chân
cái đài, nơi có một người đàn ông đứng tì tay lên bậu cửa.
- A! Thì ra là các ngài! Xin chúc mừng! - Người đàn ông vừa nói vừa nhấc
chiếc mũ trùm màu huyết bò và để lộ ra cái đầu với mớ tóc đen dày rủ
xuống tận chân mày.
- Ai thế nhỉ? - Coconnas vừa hỏi vừa cố nhớ lại vì chàng thấy hình như
mình đã gặp gương mặt này lúc nào đó trong cơn sốt của chàng.
- Người cứu cậu đấy, ông bạn ạ - De Mole nói - Người đã đem đến Louvre
cho cậu món nước mát làm cậu khỏe lên ấy!
- Ồ! - Coconnas thốt lên - Nếu vậy thì, ông bạn ơi…
Và chàng chìa tay cho người kia.
Nhưng đáng lý phải đáp lại bằng một cử chỉ tương tự thì người đàn ông lại
đứng thẳng lên và lùi xa khỏi hai người bạn một khoảng cách vừa đủ cho y
rạp người xuống.
- Thưa ngài - Y nói với Coconnas - Tôi xin cám ơn ngài về niềm vinh dự
ngài muốn ban cho tôi. Nhưng chắc hẳn là nếu ngài biết tôi thì ngài sẽ
không làm như thế.
- Thề chứ - Coconnas - Tôi tuyên bố rằng dù cho ông có là quỷ sứ tôi vẫn
tự coi mình là người chịu ơn ông, vì nếu không có ông thì lúc này tôi đã
chết rồi.
- Tôi không hẳn là quỷ sứ - Người đàn ông đội mũ trùm đỏ trả lời - Nhưng
thường thì nhiều người thà gặp quỷ sứ còn thích hơn gặp tôi.
- Vậy ông là ai? - Coconnas hỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.