HOÀNG HẬU MARGOT - Trang 229

- Thưa ngài - Người đàn ông trả lời - Tôi là thầy Caboche đao phủ thành
Paris…
A!… - Coconnas thốt lên và rụt tay lại.
- Ông thấy đấy! - Thầy Caboche nói.
- Không đâu! Tôi sẽ chạm tay với ông, nếu không thì quỷ sứ bắt tôi đi! Ông
chìa tay ra…
- Thật ư?
- Xòe tay ra!
- Đây!
- Xòe rộng tay… nữa… thế!
Và Coconnas lấy trong túi ra nắm tiền vàng chàng dành cho người thầy
thuốc vô danh của mình và đặt tiền vào tay người đao phủ.
- Tôi những muốn chỉ có tay ngài thôi - Thầy Caboche vừa nói vừa lắc đầu
- Vì tôi không thiếu vàng nhưng ngược lại rất ít có bàn tay nào dám chạm
vào tay tôi. Nhưng không sao! Chúa phù hộ cho ngài, ngài quý tộc ạ.
- Vậy ra chính ông bạn là người tra khảo, dần đòn, phanh thây, chặt đầu, bẻ
xương người ta đấy - Coconnas vừa nói vừa tò mò nhìn người đao phủ -
Tôi thật hài lòng đã làm quen với ông!
- Thưa ngài - Thầy Caboche nói - Tôi cũng không tự mình làm lấy hết tất
cả đâu. Vì cũng như các ngài là bậc công hầu, các ngài có đầy tớ để làm
những việc mà các ngài không muốn làm, tôi có những người giúp việc làm
phần lớn các công việc để tiêu ma cái lũ tiện dân. Tuy nhiên, nếu tình cờ
mà tôi có vìệc phải làm với mấy ngài quý tộc như ngài đây và ông bạn của
ngài chẳng hạn thì chuyện lại khác, và tôi lấy làm vinh hạnh được tự mình
thực hiện từ đầu tới cuối tất cả mọi chi tiết của việc hành hình tức là từ
nhục hình tới chém đầu.
Dù không muốn, Coconnas vẫn cảm thấy rùng mình. De Mole cũng cảm
thấy tương tự, mặc dầu không hiểu nguyên cớ gì đâu.
Nhưng Coconnas đã vượt qua được cái cảm xúc khiến chàng hổ thẹn và
chàng muốn chào từ biệt thầy Caboche bằng một lời đùa cợt cuối cùng:
- Thế thì thầy cả - Chàng nói - Tôi xin ông giữ lời khi tới lượt tôi phải lên
đài xử giảo của Enguerrand de Marigny hay lên đoạn đầu đài của ông de

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.