HOÀNG HẬU MARGOT - Trang 362

- Thế này là thế nào? - Charlss nói trong bóng tối với một giọng bắt đầu có
pha chút bực tức - Ta có phải là ngoáo ộp đâu mà nhìn thấy ta mọi người lại
rối loạn lên như thế này? Nào, Henriot! Chú ở đâu! Trả lời đi!.
"Chúng ta thoát rồi!" - Marguerite thì thầm và nắm lấy một bàn tay mà
nàng tưởng là tay La Mole:
- Đức vua tưởng chồng tôi là một trong những người dự tiệc.
- Và tôi sẽ để cho ông ta tưởng vậy, thưa bà, xin bà cứ yên lòng - Tiếng
Henri đáp lại.
- Chúa ơi! - Marguerite thốt lên và hấp tấp buông vội bàn tay vua Navarre
mà nàng đang cầm.
- Im lặng! - Henri bảo.
- Quỷ sứ! Các người làm sao mà cứ thì thầm mãi như thế? - Charles kêu lên
- Henriot trả lời đi, anh ở đâu?Henriot ?
- Tâu bệ hạ, tôi đây - Giọng vua Navarre đáp lại.
- Ma quỷ! Rắc rối rồi đây! - Coconnas nói trong khi vẫn đang nắm tay quận
chúa de Nervers trong xó.
- Vậy chúng ta lại càng nguy - Henriette đáp.
Coconnas vốn can đảm đến độ bất cần, nghĩ rằng rốt cuộc thì vẫn cứ phải
thắp nến lại và càng sớm có lẽ là càng tốt, nên chàng buông tay phu nhân
de Nervers, đến gần lò than, thổi vào một hòn than khiến nó bén lửa ngay
lên bấc một ngọn nến.
Căn buồng sáng lên.
Charles IX đưa cặp mắt dò hỏi nhìn quanh.
Henri đang đứng gần vợ, quận chúa de Nervers đứng một mình trong góc
và Coconnas tay cầm giá nến đứng giữa phòng soi sáng cho toàn cảnh.
- Cúi xin anh thứ lỗi - Marguerite nói - Chúng em không ngờ anh tới.
- Vì vậy nên, như bệ hạ thấy đấy. Người làm chúng tôi sợ khiếp lên được! -
Henriette bảo.
- Về phần tôi, tôi nghĩ rằng tôi sợ đến nỗi khi đứng dậy tôi còn đánh đổ cả
bàn - Henri đã đoán ra tất cả.
Coconnas ném sang phía vua Navarre một cái nhìn thán phục: "Rõ may!
Quả là một ông chồng chỉ cần nói nữa lời đã hiểu hết".

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.