HOÀNG HẬU MARGOT - Trang 376

Lợi dụng sự bàng hoàng do những lời nói của mình kết hợp với tiếng súng
tay gây ra trong trạm gác, chàng nhanh chân biến mất trong phố Gà Trống
mà không hề sây sước gì.
Chính vào lúc đó Catherine ngăn viên chỉ huy vệ binh của mình và nói:
- Ở lại đây, ta sẽ tự mình đi xem có việc gì xảy ra.
- Nhưng tâu lệnh bà, tôi phải theo hầu vì lệnh bà có thể gặp nguy hiểm.
- Cứ ở lại đây - Catherine nói với giọng oai nghiêm hơn lần trước - Ở lại.
Có sự bảo trợ mạnh hơn cả gươm đao của người trần bao trùm lên các bậc
đế vương.
Viên chỉ huy đành nghe lời.
Catherine cầm một ngọn đèn, xỏ đôi chân trần vào đôi hài nhung và ra khỏi
phòng. Bà đi qua hành lang còn vương đầy khói súng, dửng dưng lạnh lùng
như một cái bóng tiến về phía khu phòng của vua Navarre.
Tất cả đã trở lại yên tĩnh.
Tới cửa, Catherine nhìn thấy Orthon ngất lịm trong tiền phòng.
- A! - Bà nói - Đây vẫn là thằng hầu, xa hơn nữa chắc ta sẽ thấy ông chủ.
Và bà bước qua cửa thứ hai.
Tới đó, chân bà vấp phải một xác người, bà hạ thấp ngọn đèn: đó là xác
người thị vệ bị vỡ sọ, anh ta đã chết.
Cách ba bước nữa là viên trung uý bị trúng một viên đạn và đang khò khè
thở hơi cuối cùng.
Cuối cùng, trước giường là một người đàn ông mặt nhợt nhạt như người
chết, máu chảy qua cả hai lỗ vết thương xuyên cổ, bàn tay co quắp đờ ra
đang cố gượng dậy.
Đó là Maurevel.
Một cơn rùng mình chạy lan ra trong huyết quản Catherine. Bà thấy giường
trống không. Bà nhìn quanh phòng và hoài công tìm kiếm trong số ba
người nằm trong máu cái xác mà bà muốn tìm.
Maurevel nhận ra Catherine, mắt y trợn trừng kinh hãi và y vươn về phía bà
một cử chỉ tuyệt vọng.
- Thế nào? – Catherine thì thầm hỏi – Hắn đâu. Hắn ra sao rồi? Đồ khốn
kiếp? Người để nó thoát rồi ư?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.