HOÀNG HẬU MARGOT - Trang 398

- Ta chống y là vì y đang âm mưu.
- Vâng, tôi hiểu, đó là lời tố cáo muôn thuở của lệnh bà nhưng trong cái toà
hoàng cung dễ thương mà người la gọi là Louvre này có ai lại không âm
mưu ít nhiều nhỉ?
- Nhưng hắn nuôi âm mưu nhiều hơn bất kỳ ai khác và vì không ai ngờ vực
nên hắn lại càng nguy hiểm.
- Thấy chưa, lại cái chuyện cái gã Lorenzino ! - Charles thốt lên.
Catherine sầm mặt lại khi nghe tới cái tên gợi lại cho bà một trong những
thảm hoạ đẫm máu nhất của lịch sử xứ Florentine, bà đáp:
- Bệ hạ hãy nghe tôi, có cách để chứng tỏ rằng tôi nhầm.
- Cách gì vậy, thưa mẹ?
- Xin bệ hạ hãy hỏi Henri xem ai ở trong phòng hắn đêm qua.
- Ở trong phòng hắn… đêm qua à?
- Vâng, và nếu hắn nói với bệ hạ tên người đó…
- Thì sao?
- Thì ta sẵn sàng thừa nhận là ta nhầm.
- Thế nhưng nếu đó là một người đàn bà thì chúng ta cũng không thể…
- Một người đàn bà.
- Đúng vậy.
- Một người đàn bà mà giết được hai vệ binh của hoàng thượng và làm ông
đa Maurevel bị trọng thương nữa!
- Ô hô! Chuyện thành nghiêm trọng rồi đó! Có đổ máu à?
- Ba người đã bị bắn gục trên sàn.
- Thế còn cái kẻ đã gây việc đó thì sao?
- Hắn đã bình yên vô sự trốn thoát
- Trời đất quỷ thần ơi! - Charles kêu lên - Quả là một tay cừ khôi. Đúng rồi
đó, thưa mẹ, và tôi muốn biết kẻ đó.
- Này, ta đã nói trước rồi, anh sẽ không btết được hắn đâu, ít nhất là không
thể nhờ Henri mà biết được.
- Nhưng còn mẹ thì sao? Kẻ kia chẳng thể trốn được như thế mà không để
lại dấu vết gì. Người ta không ghi nhận được điều gì trong y phục của y
sao?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.