HOÀNG HẬU MARGOT - Trang 427

hốt hoảng mơ hồ bật ngửa người ra sau, Marguerite buộc kêu lên, mắt đăm
đăm nhìn vào khuôn cửa kính bị vỡ. Qua mảnh kính vỡ, một viên sỏi to
bằng quả trứng vừa rơi vào nhà, nó vẫn còn lăn trên sàn.
De Mole cũng nhận ra khung cửa kính bị vỡ và nguyên nhân của tiếng
động.
- Kẻ nào dám láo xược… - Chàng kêu lên, và toan lao ra cửa sổ.
- Đợi đã mình - Marguerite nói - Hình như có cái gì buộc vào hòn sỏi này
thì phải.
- Ừ nhỉ, hình như là một tờ giấy.
Marguerite chộp lấy viên đạn kỳ dị và bóc ra một tờ giấy mỏng được cuốn
lại như một dải băng, bọc lấy viên sỏi ở giữa. Tờ giấy được buộc vào một
sợi dây, sợi dây lại giòng qua lỗ cửa kính vỡ.
Marguerite mở thư ra và đọc.
- Thôi chết rồi! - Nàng thốt lên.
Nàng trao tờ thư cho De Mole dang đứng xanh xao bất động như một pho
tượng thần Kinh hoàng.
De Mole lòng nghẹn ngào đầy mối linh cảm đau đớn, đọc được những dòng
sau đây:
"Có người mang những thanh kiếm dài đang đợi ông de Mole trên hành
lang dẫn tới phòng ông d Alençon. Có lẽ ông de La Mole thích ra bằng lối
cửa sổ này và tới chỗ ông de Mouy ở Nantes hơn…"
- Nào, kiếm của chúng dài hơn kiếm của ta ư? - De Mole thốt lên sau khi
đọc xong.
- Không, nhưng có thể họ có mười chọi một.
- Người bạn nào đã gửi thư cho chúng ta đây?
Marguerite lấy lại thư trên tay chàng trai và chăm chú xem lại.
- Chính tự dạng của vua Navarre - Nàng kêu lên - Nếu ông ta báo thì chắc
mối nguy hiểm là thật rồi. Mình trốn đi, em xin mình đấy.
- Tôi trốn bằng cách nào?
- Nhưng người ta đã chẳng bảo qua cửa sổ này là gì?
- Xin nàng hãy ra lệnh, và tôi sẽ nhảy từ cửa sổ xuống, dù cho có tan xương
nát thịt cũng cam.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.