HOÀNG HẬU MARGOT - Trang 428

- Khoan đã, hình như sợi dây này có treo vật gì.
- Xem nào.
Và cả hai người cùng kéo cái vật treo ở đầu dây ấy lên.
Họ vui mừng khôn xiết khi thấy ở đầu dây kia có một chiếc thang tết bằng
lụa và lông bờm ngựa.
- Ôi, thế là mình thoát rồi - Marguerite bảo.
- Thật đúng là phép mầu của Chúa.
- Không, đây là việc thiện của vua Navarre.
- Thế nhỡ ngược lại đây lại là một cái bẫy thì sao? - De Mole hỏi - Nhỡ cái
thang này đứt dưới chân tôi thì sao? Thưa lệnh bà, hôm nay nàng chẳng đã
thú nhận lòng ưu ái của nàng đối với tôi là gì?
Sắc mặt Marguerite đã hồng hào trở lại vì mừng, lại tái nhợt đi như người
chết.
- Mình nói đúng, có thể thế lắm.
Và nàng lao về phía cửa.
- Mình đi đâu? - De Mole kêu lên.
- Em sẽ tự đi xem có đúng là có kẻ rình mình trong hành lang không.
- Không đời nào! Để rồi cơn điên giận của chúng lại đổ lên đầu mình đấy.
- Mình bảo ai dám làm gì một công chúa Pháp kia chứ? Vừa là công chúa,
vừa là vợ vua, em là người có tới hai tầng bảo vệ.
Hoàng hậu nói những lời đó với vẻ đường hoàng đĩnh đạc đến nỗi De Mole
hiểu rằng nàng sẽ không gặp một hiểm nguy nào hết và chàng đành để mặc
nàng làm theo ý muốn.
Marguerite để De Mole lại cho Gillonne coi sóc và mặc cho trí sáng suốt
của chàng định liệu xem nên trốn đi hay chờ nàng trở lại tuỳ theo tình
huống. Nàng đi vào hành lang. Qua một chỗ phân tỏa, hành lang này vừa
dẫn tới thư viện, vừa dẫn tới nhiều phòng khánh tiết. Ở tận cùng đầu kia
của hành lang là cung vua và Thái hậu có cả chiếc cầu thang bí mật dẫn tới
phòng quận công d Alençon và Henri. Dù bây giờ mới chỉ gần chín giờ tối,
đèn đóm đã tắt hết và ngoài một thứ ánh sáng lờ mờ rọi hắt ra từ chỗ ngã
tư, hành lang hoàn toàn chìm trong bóng tối. Hoàng hậu Navarre mạnh dạn
tiến bước, nhưng khi nàng đi tới khoảng gần được phần ba hành lang, nàng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.