HOÀNG HẬU MARGOT - Trang 450

Nhưng René còn chưa dứt lời thì mảnh sắt lại trở thành màu trắng, mọi
hình ảnh trên đó đã lần lượt nhoà đi.
Catherine mở sách ra một cách hú họa, và đọc hai câu sau với giọng lạc đi
mặc dù bà đã hết sức cố gắng.
"Không mà người ta e sợ đã chết như vậy
Rất sớm, quá sớm nếu như không cẩn thận giữ mình".
Im lặng nặng nề nhất một lát quanh lò than.
- Thế còn đối với kẻ mà người biết đấy, - Catherine hỏi - Các sao chiếu
tháng này như thế nào?
- Tâu lệnh bà, số vẫn thịnh lắm. Trừ phi thắng được số phận bằng cuộc đấu
giữa thánh thần với thánh thần, chứ không thì tương lai chắc chắn sẽ thuộc
về người này. Tuy nhiên…
- Tuy nhiên sao?
- Một trong số các ngôi sao trong chồm hoa của người này bị một đám mây
đen che khuất trong suốt thời gian tôi quan sát.
- A - Catherine kêu lên - Một đám mây đen… Vậy có thể có chút hy vọng
chăng?
- Thưa lệnh bà nói về ai vậy? - Quận công d Anjou hỏi.
Catherine kéo con trai ra khỏi ánh sáng bếp lửa và thấp giọng. Trong lúc đó
René quỳ xuống, trong ánh sáng ngọn lửa, y đổ vào tay một giọt máu cuối
cùng còn sót lại dưới đáy lọ:
- Mâu thuẫn kỳ lạ thật - Y nói - Nó chứng tỏ rằng những chứng cớ của môn
khoa học giản đơn của đám người tầm thường kém vững chắc đến như thế
nào! Đối với bất kỳ kẻ nào khác ngoài ta, đối với một tay bác sĩ, một nhà
bác học, với chính thầy Ambroise Paré nữa máu này thật thuần khiết, thật
dồi dào sinh lực. Cơ thể nào chứa đựng máu này đáng ra phải sống được
nhiều năm nữa, ấy vậy mà tất cả sức lực này chẳng bao lâu nữa sẽ biến đi,
cuộc sống này phải lụi tàn trong vòng một năm nữa!
Catherine và Henri d Anjou đã quay trở lại và chăm chú nghe. Mắt ông
hoàng ánh lên sau lớp mặt nạ.
- Ôi! - René tiếp - Những nhà hoá học thông thường chỉ nắm được hiện tại,
còn tương lai và quá khứ thuộc về chúng ta!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.