HOÀNG HẬU MARGOT - Trang 495

- Pau - Nhà vua đáp.
Tức thì người đàn ông xuống ngựa, Henri quấn chiếc áo choàng bùn đất
bám lên người và trèo lên con ngựa vẫn còn bốc hơi mồ hôi rồi quay lại
phố L Harpe. Anh qua cầu Saint-Michel, qua phố Barthélémy, lại qua sông
lần nữa bằng lối Pont-Aux-Meuniers, ông đi dọc theo ven bờ sông, đến
phố Arbre sec và gõ cửa nhà bác quán La Hurière.
De Mole đang ở trong căn phòng mà chúng ta đã biết và đang viết một bức
thư tình dài cho người mà chắc các bạn cũng đoán ra.
Coconnas đang ở trong bếp với La Hurière ngắm sáu con chim đa đa đang
quay trên lò và bàn cãi với ông bạn chủ quán về độ chín thích hợp của lũ
chim để lôi chúng ra lò.
Chính lúc đó Henri gõ cửa. Grégoire ra mở và dẫn ngựa vào tàu, còn người
khách lữ hành vừa bước vào vừa nện ủng lộp bộp xuống sàn nhà tựa như
muốn giãn gân giãn cốt.
- Này, bác La Hurière - De Mole vừa viết thư vừa nói - Có nhà quý tộc
đang hỏi bác đây.
La Hurière tiến ra, xoi mói nhìn Henri từ đầu tới chân, rồi chừng như chiếc
áo choàng bằng da thô của khách không khiến bác chẳng vị nể mấy , bác
hỏi:
- Ông là ai?
- Này, mẹ kiếp! - Henri vừa nói vừa trỏ tay vào De Mole - Ông đây chẳng
vừa nói với anh là gì, ta là một nhà quý tộc xứ Gasconge, ta đến Paris để
tham gia việc triều đình.
- Ông muốn gì?
- Một phòng trọ và một bữa ăn.
- Hừm - La Hurière dợm giọng - Ông có đầy tớ không?
Chúng ta đã biết đây là câu hỏi quen thuộc của các chủ quán.
- Không - Henri đáp - Nhưng ta sẽ lấy người hầu ngay khi nào ta gặp vận.
- Tôi không cho thuê phòng chủ không kèm phòng đầy tớ.
- Thế nếu ta đồng ý trả anh một đồng tiền vàng cho bữa ăn tối thì sao?
Ngày mai chúng ta sẽ thanh toán lại với nhau.
- Ô hô! Ông rộng rãi quá đấy, ông quý tộc ạ! - La Hurière nghi ngờ nhìn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.