HOÀNG HẬU MARGOT - Trang 496

Henri.
- Không đâu. Nhưng vì ta định là sẽ nghỉ tối và đêm nay ở quán trọ nhà
anh, do có vị lãnh chúa xứ ta đang ở đây đã hết lòng giới thiệu, nên ta đã có
hẹn một người bạn tới ăn tối cùng ta. Anh có rượu Arbois ngon không?
- Tôi có loại mà chính gã vua người xứ Bearn cũng chẳng được uống ngon
hơn thế.
- Được lắm, ta xin trả riêng món đó. A, hay quá, bạn ta đây rồi!
Quả thực, cửa vừa mở ra, một nhà quý tộc nom già dặn hơn người trước độ
vài ba tuổi bước vào, bên hông kéo lê một thanh kiếm nhọn dài ngoằng.
- A ha! - Ông ta nói - Ông đúng giờ nhỉ, ông bạn trẻ. Đối với người vừa phi
hai trăm dặm xong, đến đúng từng phút một quả là tốt.
- Khách quen của ông đấy à? - Chủ quán hỏi.
- Ừ - Người quý tộc thứ nhất vừa nói vừa bắt tay người đeo kiếm mới tới -
Dọn cho bọn ta ăn tối đi.
- Dọn ở đây hay ở trong phòng ông?
- Đâu cũng được.
- Chủ quán - De Mole gọi - Dẹp cho bọn ta mấy cái mặt Tân giáo ấy đi,
trước mặt họ Coconnas và ta không thể bàn chuyện riêng được.
- Dọn bữa rồi trong phòng số 2, tầng ba - La Hurière gọi - Xin mới các ngài
lên.
Hai lữ hành đi theo Grégoire, gã này đi trước và soi đường cho họ.
De Mole nhìn theo cho tới khi họ khuất bóng. Khi quay lại chàng thấy
Coconnas đang thò đầu ra khỏi nhà bếp. Mắt mũi chàng mở tròn khiến
chàng có vẻ kinh ngạc vô cùng.
De Mole tiến lại gần bạn.
- Mẹ kiếp, cậu có thấy không đấy? - Coconnas hỏi.
- Thấy gì?
- Hai gã quý tộc ấy?
- Thì sao?
- Mình dám thề rằng đó là…
- Ai cơ?
- Đức vua Navarre và cái gã mặc áo măng-tô màu đỏ chứ còn gì nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.