HOÀNG HẬU MARGOT - Trang 510

Nhưng tôi biết rằng ông ta trốn thoát ra đằng cửa sau sau khi đã đánh gục
hai vệ binh của tôi.
- Thế chắc ông có nhận ra nhà quý tộc đó chứ?
- Dạ không phải tôi mà là lính của tôi đã nhận ra.
- Ai vậy? - Charles hỏi.
- Bá tước Anibal de Coconnas.
- Anibal de Coconnas - Nhà vua sầm mặt xuống và mơ màng nhắc lại - Kẻ
đã tàn sát người Tân giáo rất dữ đêm Saint-Barthélémy ấy à?
- Ông de Coconnas là quý tộc thị vệ của ông d Alençon - Ông de Nancey
nói thêm.
- Được được, thôi ông lui ra đi ông de Nancey - Charles nói - Và lần sau
ông nhớ cho một điều.
- Tâu bệ hạ, điều gì vậy?
- Đó là ông thuộc quyền ta và chỉ được nghe lời ta mà thôi.
Ông de Nancey vừa cung kính cúi chào vừa đi thụt lùi lui ra.
De Mouy mỉm một nụ cười giễu cợt với Catherine. Im lặng một lát.
Thái hậu vặn xoắn những sợi tua ở dây lưng, còn Charles thì vuốt ve con
chó.
- Nhưng mục đích của ông là gì, ông de Mouy? - Charles tiếp - Ông hoạt
động chống chọi khiếp thế?
- Tâu bệ hạ, chống ai cơ ạ?
- Thì chống Henri, chống François hay là chống ta thôi.
- Tâu bệ hạ, chúng tôi đã có được lời từ chối của em rể bệ hạ, lời chấp nhận
của hoàng đệ và như tôi vừa có hân hạnh trình Người, chúng tôi đang
chuẩn bị thỉnh cầu sự chuẩn y của hoàng thượng thì xảy ra cái việc không
hay ở Louvre.
- Này, thưa mẹ - Charles nói - Tôi không thấy trong việc này có điều gì xấu
cả. Ông de Mouy, các ông xin có vua là hợp lệ. Ừ, xứ Navarre có thể và
phải là một vương quốc riêng rẽ. Hơn thế nữa, cái vương quốc này hình
như được cố tình tạo ra cho hoàng đệ nhà ta. Hắn vẫn thường thèm có
vương miện đến nỗi mỗi khi chúng ta mang vương miện, hắn không thể rời
mắt ra khỏi đó. Điều duy nhất cản trở cho công việc phong vương này là

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.