HOÀNG HẬU MARGOT - Trang 547

Tin tưởng như thế nên Coconnas duỗi người ra trên áo choàng với dáng vẻ
một tay biết kết hợp lời nói với việc làm. Nhưng khi tai chàng vừa chạm
đất, chàng giơ ngón tay lên và ra hiệu cho De Mole im lặng.
- Có chuyện gì vậy? - De Mole hỏi.
- Im nào! Lần này mình nghe có tiếng gì đó và mình không nhầm đâu.
- Lạ nhỉ, mình tha hồ nghe mà chẳng nghe thấy gì hết.
- Cậu không nghe thấy gì à?
- Không.
- Thế thì cậu nhìn con hoẵng kia mà xem - Coconnas nhỏm người dậy và
đặt tay lên cánh tay De Mole.
- Đâu?
- Kia kìa. - Và Coconnas đưa ngón tay chỉ con vật cho De Mole.
- Thì sao?
- Cậu sẽ thấy.
De Mole nhìn con vật. Đầu nghiêng nghiêng như sắp sửa gặm cỏ con hoẵng
đứng yên bất động lắng nghe. Chẳng bao lâu, nó ngẩng cái đầu có cặp sừng
tuyệt đẹp lên, vểnh tai về phía mà chắc từ đó có tiếng động, rồi đột nhiên,
dường như vô cớ, nó phóng vụt đi nhanh như chớp.
- Ô hô! - De Mole nói - Mình nghĩ rằng cậu nói đúng đấy, con hoẵng chạy
đi kia kìa.
- Nếu nó chạy đi tức là nó nghe thấy cái mà cậu không nghe thấy.
Quả thực có tiếng động thật nhẹ, rất khó nghe mơ hồ vọng lên trong cỏ. Đối
với những đôi tai chưa quen, đó có thể là tiếng gió, nhưng đối với người kỵ
mã, đó là tiếng ngựa phi nơi xa.
Trong chớp mắt, La Mole đã vùng dậy.
- Họ đây rồi, chuẩn bị!
Coconnas cũng đứng dậy, nhưng bình tĩnh hơn. Sự linh hoạt của anh chàng
Piémontais dường như đã được truyền vào trái tim De Mole còn ngược lại
lòng vô tư của chàng kia hình như lại xâm chiếm lấy bạn chàng. Đó là vì
trong trường hợp này, một người hành động vì say mê, người kia chỉ vì
miễn cưỡng.
Chẳng bao lâu có tiếng động đều đều nhịp nhàng dội vào tai hai người bạn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.