HOÀNG HẬU MARGOT - Trang 596

nghĩ chắc nó do viên giữ cửa gửi cho chàng.
Nhìn thấy bức thư, một niềm hy vọng gần như đau đớn cùng một nỗi thất
vọng xâm chiếm trái tim chàng, chàng mong bức thư đó của Marguerite, vì
từ khi bị cầm tù, chàng chưa nhận được tin tức gì của nàng. Chàng run rẩy
nhặt thư. Nét chữ khiến chàng suýt ngất vì sung sướng.
"Can đảm lên - Bức thư viết - Em trông lo đến mọi việc".
"A! Nếu nàng lo đến mọi việc, ta sẽ thoát!" - De Mole vừa thốt lên vừa hôn
tờ giấy đã được bàn tay yêu quý chạm vào.
Tại sao De Mole lại hiểu được bức thư ấy và tại sao chàng lại cũng tin như
Coconnas vào cái mà anh chàng xứ Piémontais gọi là "những tấm lá chắn
vô hình"?
Để biết được điều đó chúng tôi cần phải đưa độc giả tới căn nhà nhỏ bé,
chứng kiến biết bao hạnh phúc đắm say, nơi những hương thơm còn chưa
phai nhạt, những kỷ niệm ngọt ngào nay đã trở thành bao niềm khắc khoải
làm tan nát cõi lòng người đàn bà đang gục người trên những tấm gối
nhung.
"Là bà hoàng đầy thế lực, trẻ trung, giàu có, xinh đẹp mà phải đâu khổ như
ta! Ôi, không thể được! Thiếu phụ thốt lên".
Trong cơn xúc động, nàng đứng dậy bước đi rồi đột ngột dừng lại tì vầng
trán nóng bỏng vào thứ đồ cẩm thạch lạnh giá rồi lại vùng dậy với khuôn
mặt nhợt nhạt đầm đìa nước mắt.
Nàng rên rỉ xoắn tay vào nhau và ngã phịch xuống một chiếc ghế bành, cõi
lòng tan nát.
Đột nhiên, tấm thảm che ngăn cách căn nhà phố Cloche Percée với căn
phòng phố Tizon được cuốn lên có tiếng lụa sột soạt bên tường gỗ và quận
chúa de Nervers xuất hiện.
- Ôi, cậu đấy à? - Marguerite thốt lên - Mình đợi cậu sốt ruột quá! Thế có
tin gì không?
- Tin xấu lắm cô bạn tội nghiệp ạ. Đích thân Catherine thúc đẩy cuộc thẩm
vấn, lúc này bà ta vẫn còn ở Vincennnes.
- Còn René?
- Y đã bị bắt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.