HOÀNG HẬU MARGOT - Trang 598

- À thế mới tuyệt chứ!
- Bí mật à?
- Trừ cậu ra thì với ai cũng là bí mật cả.
- Ôi lạy Chúa! - Marguerite mỉm cười giữa hai hàng lệ - Cậu ăn trộm đấy à?
- Cậu cứ xét xem.
- Xem nào.
- Cậu có nhớ thằng cha Nantouillet đáng tởm ấy không?
- Thằng cha nhà giàu cho vay lãi ấy à?
- Thế cũng được.
- Thế sao?
- Này nhé, một hôm hắn thấy một người đàn bà tóc vàng, mắt xanh đeo ba
viên hồng ngọc một ở trán, hai ở thái dương, mà cách trang điểm ấy đối với
nàng rất hợp. Vì không biết đó là một quận chúa nên cái thằng cha nhà giàu
cho vay nặng lãi ấy mới thốt lên: "Nếu được hôn lên chỗ của ba viên hồng
ngọc kia, ta sẽ đặt vào đó ba viên kim cương mỗi viên trị giá một trăm ngàn
écus."
- Thế thì sao, Henriette?
- Này cô bạn ơi, kim cương đã có và được bán đi rồi.
- Ôi Henriette! Henriette! - Marguerite lẩm bẩm.
- Nào, mình yêu Anibal cơ mà! - Quận chúa thốt lên với giọng dạn dày đầy
vẻ ngây thơ tuyệt vời thể hiện được cả cho thời đại đó và cả cho người đàn
bà.
- Quả có thế - Marguerite vừa mỉm cười vừa đỏ mặt – Cậu yêu chàng, thậm
chí lại còn yêu nhiều quá là đằng khác.
Nói thế nhưng nàng lại siết tay bạn.
- Vậy là nhờ ba viên kim cương - Henriette tiếp - mà có cả ba trăm ngàn
écus lẫn người rồi.
- Người à? Người nào?
- Cái người để giết ấy. Cậu quên mất là phải giết một người à?
- Thế cậu đã tìm ra cả người để giết rồi à?
- Chính thế.
- Cũng với giá như thế à? - Marguerite mỉm cười hỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.