HOÀNG HẬU MARGOT - Trang 627

Từ chỗ nàng, Marguerite chìa bàn tay về phía bàn thờ như để xin Chúa một
lần nữa chứng giám cho lời thề của nàng.
Nét mặt De Mole rạng rỡ hẳn lên như thể vòm trần giáo đường mở ra và
một tia sáng thần tiên chiếu rọi tới tận chàng.
- Có người tới, có người - Viên cai ngục gọi.
Marguerite buột kêu lên một tiếng, lao bổ tới De Mole, nhưng nỗi e ngại
làm chàng đau thêm khiến nàng run rẩy dừng lại trước chàng.
Henriette đặt môi lên trán Coconnas nói:
- Anibal, em hiểu mình và tự hào vì mình. Em biết rằng tính cách anh hùng
của mình khiến mình phải chết nhưng em yêu mình cũng vì thế. Trước
Chúa, em vẫn yêu mình hơn nhất trên đời. Dù em không biết Marguerite đã
hứa sẽ làm gì cho De Mole nhưng em thề với mình em sẽ làm như vậy đối
với mình. và nàng chìa tay cho Marguerite.
- Nói thế mới thật là hay, cám ơn mình - Coconnas trả lời.
- Hoàng hậu của tôi, trước khi nàng rời tôi, xin hãy gia ân lần cuối - De
Mole nói - Hãy cho tôi một vật kỷ niệm nào đó để tôi có thể hôn nó khi
bước lên đoạn đầu đài.
- Vâng, vâng - Marguerite thốt lên - Đây…
Nàng gỡ khỏi cổ chiếc hộp đựng thánh tích nhỏ bằng vàng treo trên sợi dây
chuyền cũng bằng vàng.
- Này, đây là một thánh tích mà em đã đeo từ thời thơ ấu, mẹ em đã đeo nó
vào cổ cho em khi em còn bé tý và khi ấy bà ta còn yêu thương em, nó là
của giáo hoàng Clément, cậu em, cho em, em chưa bao giờ rời xa nó. Đây,
xin anh hãy giữ lấy.
De Mole cầm lấy chiếc hộp thánh tích và khao khát hôn lên đó.
- Có người mở cửa rồi - Viên cai ngục gọi - Xin các phu nhân hãy trốn đi
cho!
Hai người đàn bà lao về phía bàn thờ và biến mất.
Cùng lúc đó cha cố bước vào.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.