HOÀNG HẬU MARGOT - Trang 638

- Tâu lệnh bà, có một người đang xin gặp lệnh bà.
- Gặp ta ấy à?
- Tâu lệnh bà, vâng.
- Ai vậy?
Em cũng không biết nhưng ông ta có vẻ khủng khiếp lắm. Chỉ nhìn thấy
ông ta em đã phát rợn người lên rồi.
- Em ra hỏi tên ông ta là gì - Marguerite tái mặt đi nói.
Gillonne lui ra và ít phút sau lại quay trở vào:
- Tâu lệnh bà, ông ta không chịu nói tên nhưng đề nghị em mang vào trình
lệnh bà vật này.
Gillonne trao cho Marguerite chiếc hộp đựng thánh tích mà nàng đưa cho
De Mole hôm trước.
- Ôi cho vào đi em - Hoàng hậu hấp tấp nói và nàng lại trở nên tái nhợt và
giá lạnh hơn trước.
Có tiếng chân nặng nề làm rung chuyển cả sàn nhà. Tiếng vang như một sự
giận dữ rên lên trong bức vách, một người đàn ông xuất hiện trên ngưỡng
cửa.
- Ông là… - Hoàng hậu hỏi.
- Tâu lệnh bà, tôi là kẻ mà lệnh bà đã có lần gặp ở gần Montfaucon và đã
đưa hai nhà quý tộc về trên chiếc xe thùng của tôi.
- Vâng, tôi đã nhận ra ông rồi, ông là thầy Caboche.
- Là đao phủ thành Paris, thưa lệnh bà.
Đó là những lời duy nhất mà Henriette nghe thấy được trong tất cả những
lời lẽ vang lên quanh nàng từ một tiếng đồng hồ nay. Nàng buông tay che
gương mặt nhợt nhạt và nhìn viên đao phủ với đôi mắt xanh ngọc bích
dường như tóe lửa.
- Và ông đến để… - Marguerite run rẩy hỏi.
- Tôi đến để nhắc lệnh bà nhớ tới lời Người đã hứa với vị quý tộc trẻ tuổi
hơn trong số hai người, vị mà đã nhờ tôi trả lại chiếc hộp thánh tích này cho
lệnh bà. Lệnh bà còn nhớ lời hứa đó không?
- À, vâng! - Hoàng hậu kêu lên - Không một linh hồn nào quảng đại hơn lại
có được một niềm an ủi cao quý. Nhưng nó ở đâu?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.