HOÀNG HẬU MARGOT - Trang 640

ngặt nơi đây căng thẳng đã tỏ ra mạnh hơn tất thảy.
Đài tội hình đứng sừng sừng trước mặt hai người đàn bà như một người
khổng lồ tối tăm và dị dạng với hai vầng ánh sáng đỏ nhờ lọt ra từ hai khe
cửa hẹp trên đỉnh.
Người hầu lại xuất hiện trên cửa.
- Thưa lệnh bà và phu nhân có thể vào - Caboche nói - Trong nhà mọi
người đã đi ngủ cả.
Vừa lúc đó, ánh sáng trên hai lỗ châu mai vụt tắt.
Hai thiếu phụ ôm nhau cùng đi qua cánh cửa nhỏ hình vòm cung và giẫm
lên đá lát nền nhà xù xì ẩm ướt. Họ thấy có ánh sáng ở chỗ rẽ của hành lang
và đi theo người chủ nhà dáng ghê sợ về phía đó. Cửa đóng lại sau lưng họ.
Caboche tay cầm đèn sáp dẫn họ vào trong một căn phòng thấp ám khói.
Giữa phòng có một chiếc bàn trải khăn ăn với những thức ăn bữa tối còn
thừa và ba bộ đồ ăn. Chắc những bộ đồ ăn đó là của viên đao phủ, vợ y và
người giúp việc chính của y.
Ở chỗ dễ nhìn thấy nhất có đóng đinh vào tường một bằng sắc có mang dấu
ấn của nhà vua. Đó là văn bằng hành nghề đao phủ. Trong góc khác có một
thanh kiếm lớn chuôi dài. Đó là thanh gươm rực lửa công lý. Đây đó người
ta bắt gặp vài bức tranh thô thiển về các thánh tử vì đạo đang chịu những
khổ hình.
Tới đó, Caboche nghiêng mình xuống thật thấp.
- Cúi xin lệnh bà tha lỗi cho tôi vì đã dám vào tận Louvre và dẫn lệnh bà tới
nơi đây. Nhưng đó là ý nguyện khẩn thiết cuối cùng của vị quý tộc, vì vậy
nên tôi phải…
- Thầy làm vậy là đúng lắm, đao phủ, và đây là để thưởng công khó nhọc
của thầy - Marguerite đáp.
Caboche buồn rầu nhìn chiếc túi đầy vàng mà Marguerite vừa đặt lên bàn
và lẩm bẩm.
- Vâng! Lại vàng! Than ôi, thưa lệnh bà, ước gì tôi có thể đem vàng đổi lấy
máu mà tôi đã làm đổ ra ngày hôm nay!
- Đao phủ - Marguerite ngập ngừng đau đớn nhìn quanh - Này đao phủ,
chúng ta còn phải đi đâu nữa không? Ta không thấy…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.