HOÀNG HẬU MARGOT - Trang 648

có một quyển sách chứ? - Charles nói thêm với nụ cười nhợt nhạt ở ông
nom còn dữ tợn hơn cả một lời đe doạ ở kẻ khác.
- Đúng vậy - Catherine lắp bắp.
- Một quyển sách về săn bắn chứ gì?
- Vâng.
- Cầm lấy nó và đem đến cho ta.
Dù biết sức tự chủ, Catherine tái mặt toàn thân run rẩy và thò tay vào hòm,
bà vừa cầm lấy sách vừa lẩm bẩm:
- Ôi định mệnh! Định mệnh!
- Được rồi - Charles nói - bây giờ bà nghe đây: cái quyển sách săn này…
tôi đã quá điên rồ… tôi yêu thích săn bắn hơn tất cả mọi thứ trên đời… tôi
đã đọc quá kỹ quyển sách săn này. Bà hiểu rồi chứ, thưa bà?
Catherine kêu lên một tiếng khàn khàn.
- Đó là một sự yếu đuối - Charles nói - Xin bà hấy đốt quyển sách đó đi.
Không nên để người ta biết được những yếu điểm của vua chúa!
Catherine lại gần lò sười rực lửa, buông rơi quyển sách giữa lò than, đứng
câm lặng bất động đưa mắt thất thần nhìn những tia lửa xanh lè đang ăn dần
những trang sách tẩm thuốc.
Sách cháy và mùi tỏi nồng nặc tỏa lan trong khắp phòng. Chẳng mấy chốc
sách đã ra tro.
- Bây giờ thì xin bà hãy cho triệu em tôi - Charles nói với vẻ oai nghi
không gì cưỡng lại được.
Catherine sững sờ như bị đè bẹp bởi một thứ tình cảm đa dạng mà trí thông
tuệ sâu sắc của bà cũng không phân tích được, sức mạnh gần như siêu
phàm của bà cũng không thể thắng lại được bà bước lên một bước và toan
nói.
Người mẹ hối hận, bà hoàng hoảng sợ, còn con mụ chuyên đầu độc người
lại cảm thấy thù hận trào dâng. Tình cảm sau cùng này đã chế ngự tất cả
những tình cảm kia.
- Hắn là đồ đáng nguyền rủa! - Bà kêu lên vừa lao ra khỏi phòng - Hắn
chiến thắng, hắn đã đạt được mục đích. Đồ đáng nguyền rủa!
- Bà đã nghe ra chưa đấy, em tôi, ông em Henri của tôi đấy nhé - Charles

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.